[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1010: Có Người Muốn Tiêu Diệt Khẩu (2)


Chương 1010: Có Người Muốn Tiêu Diệt Khẩu (2)
Chương 1010: Có Người Muốn Tiêu Diệt Khẩu (2)
Chương 1010: Có Người Muốn Tiêu Diệt Khẩu (2)
Những lời nhận tội này, Tô Oanh cho người ngăn Đức thái phi đang chuẩn bị ra cung lại, một chữ không bỏ nói cho bà ta.
Bàn tay kia của Đức thái phi thiếu chút nữa không khống chế được, nếu người nọ ở trước mặt mình, thế nào bà ta cũng phải vỗ chết hắn!
Bà ta thật đúng là cảm ơn hắn ta!
Nhưng người khai cung ở phủ thượng thư đêm đó đã đâm đầu chết ở đại lao, Tiêu Tẫn để cho Hình Bộ kết án tử.
Trong ngự thư phòng.
Hộ Bộ thượng thư quỳ trên mặt đất nước mắt tuôn rơi.
"Hoàng Thượng, lão thần vô năng, lại để trong phủ xảy ra chuyện như vậy, lão thần xin lỗi Hoàng Thượng tín nhiệm, phí dụng Hoàng Hậu nương nương phải sửa chữa thư viện, lão thần nguyện ý gánh vác toàn bộ, lấy tạ tội với Hoàng Hậu và Hoàng Thượng."
Mặt Tiêu Tẫn nghiêm nghị ngồi ở trên long ỷ không mở miệng.
Đầu của Hộ Bộ thượng thư cũng không dám ngẩng lên, trong lòng suy nghĩ tự mình trừng phạt này có phải không thể khiến Hoàng Thượng vừa lòng hay không: "Hoàng Thượng thứ tội, cho dù là Hoàng Thượng trách phạt lão thần như thế nào, lão thần đều nguyện ý gánh vác."
Mắt đen của Tiêu Tẫn âm trầm: "Ngươi có biết chuyện này có bao nhiêu ảnh hưởng lớn với bên ngoài không? Tin tức chiêu sinh đã tung ra, nhưng sau khi xảy ra chuyện này, đều không có người nguyện ý đến báo danh."
"Hoàng Thượng nếu nguyện ý tin tưởng lão thần, lão thần bảo đảm với Hoàng Thượng, nhiều nhất năm ngày, lão thần có thể chiêu đủ học sinh cho Hoàng Thượng."
Tiêu Tẫn vẫn không nói gì.
Hộ Bộ thượng thư tiếp tục cắn răng nói: "Lão thần còn sẽ cung cấp cho hài tử đến thư viện học trang phục còn có phí cơm trưa một năm, còn có thư tịch sách cần đọc, lão thần đều cung cấp."
Tiêu Tẫn nghe vậy lúc này mới cố mà mở miệng: "Ái khanh cũng biết, chuyện này khiến Hoàng Hậu rất không vui."
"Trừ những thứ ngươi nói vừa rồi ra, nửa tháng này ngươi phải suy nghĩ lại cẩn thận, hiệp trợ Hoàng Hậu làm những việc này cho thỏa đáng, nếu là có chỗ làm không tốt, hẳn là khiêm tốn nghe theo Hoàng Hậu dạy dỗ."
Đào nhiều tiền bạc như vậy, còn phải bị phạt nửa tháng không thể lên triều, Thượng Thư đại nhân muốn khóc, nhưng chỉ có thể chịu đựng.
"Vâng, lão thần tạ chủ long ân."
Hộ Bộ thượng thư đi ra Ngự Thư Phòng, bị gió thổi ập đến ngực có hơi lạnh.
Ông ta thậm chí đều hoài nghi việc này có phải Hoàng Hậu nương nương hạ bộ cho ông ta hay không, Hộ Bộ thượng thư lắc đầu, mặc kệ có phải hay không đều chỉ có thể nhận. ...
Trong Ngự Hoa Viên hoàng cung, Tô Oanh trêu đùa hai sói con kia.
"Nương nương, người gây chuyện quỷ đó thật sự là người phủ thượng thư làm sao?" Bạch Sương cảm thấy rất không giống, rốt cuộc việc này không chỗ gì tốt với bọn họ.
Tô Oanh ném một miếng thịt tươi cho sói con dùng khăn lau tay: "Không phải Hình Bộ đều thẩm ra ra sao? Người xác thật là bắt ở trong phủ thượng thư, lại là nhi tử ruột của quản gia."
Đúng là khắp nơi nhìn giống như không có tật xấu gì, nhưng nghĩ lại không hợp lý mới khiến người cảm thấy kỳ quái.
"Chỉ là con của một quản gia, trăm lượng bạc xả giận cho chủ tử mà tùy tiện ra tay, có phải ra tay này cũng quá xa xỉ hay không?"
"Đúng vậy, phủ thượng thư thực sự có tiền." Cho nên lúc này Tiêu Tẫn khiến phủ thượng thư chảy máu, đoán chừng với bọn họ mà nói cũng sẽ không thương gân động cốt.
Bạch Sương vẫn cảm thấy chuyện kỳ quặc: "Yên tâm đi, khẳng định phủ thượng thư sẽ tra ra, đến lúc đó chúng ta lại nhặt thành quả có sẵn không phải được rồi sao."
Bạch Sương bừng tỉnh, nàng áy còn tưởng Tô Oanh thật sự tin tưởng người bị bắt kia.
Nếu đối phương không chết ở trong phòng giam, đoán chừng Tô Oanh sẽ tin bảy tám phần, nhưng hiện tại người đã chết, tuy tội danh này không nhỏ, nhưng không đến mức phải bị chém đầu, hắn thắt cổ tự vẫn làm cái gì.
Vậy chỉ có thể nói, là có người muốn diệt khẩu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận