[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1032: Độc Thủ Sau Màn (1)


Chương 1032: Độc Thủ Sau Màn (1)
Chương 1032: Độc Thủ Sau Màn (1)
Chương 1032: Độc Thủ Sau Màn (1)
Ngày đó mẫu thân Nguyệt Lượng còn nói, không vội đính hôn cho Nguyệt Lượng, muốn để nàng đọc nhiều sách mấy năm, chờ nàng ấy lớn thêm một ít chút rồi tính sau, chỉ là hiện tại nàng ấy lại...
Hôm qua đưa thư tới cũng nói rõ, người bị bệnh ở thư viện, Nguyệt Lượng khẳng định gặp nạn gì đó ở thư viện.
Tô Oanh để Nguyễn thái y trở về tu dưỡng.
Sau khi đám người rời đi, sắc mặt Tô Oanh đều trầm xuống.
"Bạch Sương, hiện tại ngươi lập tức liên hệ người ở trong thư viện, để nàng ấy âm thầm điều tra rốt cuộc là tình huống như thế nào, nhớ kỹ, không cần rút dây động rừng."
Bạch Sương liên tục lên tiếng rồi lui xuống.
Tiêu Tẫn đi vào nội điện đã thấy Tô Oanh nhíu mày ngồi ở ghế trên, hắn tiến vào nàng cũng đều không phản ứng.
Hắn đi đến trước mặt Tô Oanh ngồi xuống, Tô Oanh bị cả kinh hoàn hồn, tay bản năng ra chiêu về phía hắn.
Tiêu Tẫn nhanh chóng phản ứng lại nghiêng người khó khăn lắm mới né tránh.
Tô Oanh thấy rõ Tiêu Tẫn, nhanh chóng dừng chiêu thức trên tay.
Tiêu Tẫn nắm tay nàng ở lòng bàn tay: "Làm sao vậy? Suy nghĩ gì thế?"
Tô Oanh hoàn hồn nói: "Thư viện có thể đã xảy ra chuyện rồi."
"Chuyện gì khiến nàng phiền nhiễu thành như vậy? Việc học quá sâu, bọn nữ tử học không tốt?"
Tô Oanh lắc đầu, nói chuyện của Nguyệt Lượng cho Tiêu Tẫn.
Sau khi Tiêu Tẫn nghe xong cũng kinh ngạc không thôi.
"Ta sẽ để cho Giang Dương âm thầm đi tìm hiểu xem, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào." Thị vệ tuần tra của thư viện nữ tử đều là từ cấm quân phái qua, chỉ nghe lệnh của Tiêu Tẫn.
Tô Oanh gật đầu: "Càng nhanh càng tốt."
"Ừ, đừng lo lắng, nếu chuyện đã bị phát hiện, là có thể kịp thời ngăn lại."
Tô Oanh mím môi, chuyện sợ là không đơn giản.
Ban đêm, Tô Oanh vẫn luôn chờ ở nội điện không ngủ, nàng nói, cần phải để cho bọn họ vào trước hừng đông ngày mai tìm hiểu được tin tức xác thực.
Tiêu Tẫn cảm giác được cảm xúc trầm thấp của Tô Oanh, vẫn luôn đứng ở bên cạnh nàng, không để nàng quá nôn nóng.
Ngoài cửa truyền đến một tiếng bước chân dồn dập, giây lát, Bạch Sương đã đẩy cửa điện ra đi vào.
"Nương nương, người tìm hiểu tin tức đã trở lại."
Tô Oanh ý bảo người tiến vào.
Một phụ nhân trung niên tuổi ở trên dưới bốn mươi đi đến.
"Tham kiến nương nương."
"Nói thẳng, tìm hiểu được tin tức gì sao?"
Phụ nhân nói: "Hôm nay thuộc hạ nhận được mệnh lệnh đã âm thầm tìm người dò hỏi, tra hỏi một vòng cũng không phát hiện cái gì khác thường, chỉ có điều, chính là trong khoảng thời gian này sẽ thường xuyên có học sinh sinh bệnh, ngày sinh bệnh đó các nàng rời khỏi thư viện, qua một đêm lại về, nhưng sau khi trở về tình huống thoạt nhìn không tốt lắm, lại bị người thư viện đưa về nhà, xong việc là không có chỗ gì dị thường."
Tô Oanh nhíu mày nói: "Những học sinh đó đều bị bệnh gì? Không để nữ y thư viện xem bệnh sao?"
"Hồi nương nương, nữ y bên kia không có ghi chép, , cũng không phải hoàn toàn không có, chỉ là không có ghi chép xem bệnh của nữ y, chứng bệnh của học sinh là phụ dục tiên sinh nói, người cũng là phụ dục tiên sinh đưa đi."
"Phụ dục tiên sinh này đâu?"
"Hôm nay thuộc hạ ở thư viện tìm một vòng cũng chưa tìm được."
Tô Oanh cảm thấy, người này khẳng định biết cái gì đó.
"Những học sinh sinh bệnh đó về nhà lúc sau còn trở về đi học không?"
Phụ nhân lắc đầu: "Vẫn luôn không thấy."
Tô Oanh hít sâu một hơi: "Bạch Sương, lập tức phái người đi tìm phụ dục tiên sinh này cho trở về bổn cung."
"Vâng."
Khi nói chuyện, cấm quân bên kia cũng có tin tức truyền trở về.
"Nói, tra được cái gì?" Tiêu Tẫn trầm giọng mở miệng.
"Hồi Hoàng Thượng, mấy ngày này đám người thuộc hạ cũng không phát hiện dị thường gì, chỉ là ở mấy ngày trước, một đội ngũ tuần tra thấy một nữ học sinh và phụ dục tiên sinh trời còn chưa sáng đã xuất hiện ở hậu viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận