[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1067: Thần Tiên Lợi Hại (2)


Chương 1067: Thần Tiên Lợi Hại (2)
Chương 1067: Thần Tiên Lợi Hại (2)
Chương 1067: Thần Tiên Lợi Hại (2)
Nàng đơn giản nhảy xuống xe ngựa, đứng ở nơi cao một chút nhìn lại đội ngũ đi tới.
"Bạch Liên đại tiên, hàng yêu trừ ma, pháp lực vô biên."
Theo đội ngũ tới gần, Tô Oanh cũng thấy cỗ kiệu được nâng ở giữa đội ngũ, trên cỗ kiệu quấn quanh lụa trắng, xuyên qua lụa trắng hình như có thể thấy một bóng dáng ngồi ở bên trong.
Ngay ở lúc Tô Oanh cho rằng bóng dáng kia là tượng, bóng người kia đã động một chút.
"Người sống?"
Đội ngũ chậm rãi tới gần, Tô Oanh cũng xuyên qua mành mỏng thấy rõ bộ dáng của vị Bạch Liên đại tiên này.
"Chu Khinh, đi hỏi một chút rốt cuộc Bạch Liên đại tiên này là chuyện như thế nào." Nàng không ngại các bá tánh có tôn giáo tín ngưỡng của mình, nhưng loại thần tiên sống này, không nhất định là chuyện tốt gì, nếu giáo chúng quá nhiều dễ dàng bị người có tâm kích động làm ra chuyện ngu xuẩn.
"Vâng, nô tỳ này đi hỏi thăm."
Người ủng hộ Bạch Liên đại tiên này thật đúng là không ít, đi theo đội ngũ quả thật quá dài.
"Nương nương, đường đằng trước đã thông." Ba mươi phút sau, cấm quân trở về nói.
Tô Oanh hơi gật đầu trở lại trên xe ngựa.
Không bao lâu, Chu Khinh cũng đã trở lại.
"Đi trước đi, đừng đứng ở trên đường." Phía sau còn có rất nhiều xe ngựa đang chờ.
Tô Oanh ôm hạt dẻ rang đường lên, đây là vừa rồi nàng để cấm quân đi mua cho nàng, còn nóng hổi, ăn vừa mềm lại thơm miễn bàn ăn có bao nhiêu ngon.
"Nương nương, nô tỳ nghe được, Bạch Liên đại tiên vừa rồi kia chính là cái gì mà thần tiên sống rất lợi hại."
Tô Oanh ném một hạt dẻ vào trong miệng,"Thuật pháp lợi hại sao?"
"Nói là rất thần, nhưng phàm là lời nàng ta từng nói đều có thể ứng nghiệm hết, lúc trước có con thỏ đã tắt thở, nàng sờ vào, con thỏ đã sống lại, rất nhiều người đều chính mắt thấy."
Cái này Tễ Nhi đã nói với nàng.
"Còn có khác sao?"
"Có, có một cái, nói đến cũng khéo, lại là chuyện của Giang phu nhân, hôm qua Giang phu nhân ở ngoài tửu lầu không cẩn thận ngã lúc sau vừa vặn cũng gặp Bạch Liên đại tiên, Bạch Liên đại tiên kia vừa thấy Giang phu nhân đã nói, hài tử trong bụng Giang phu nhân là Văn Khúc Tinh chuyển thế, nhưng bởi vì duyên phận với nàng ấy quá mỏng mà phải rời đi."
Ý tứ lời nói chính là Lâm Thù Du không giữ nổi hài tử.
"Hiện tại bên ngoài đều biết hài tử của Giang phu nhân không giữ được, đại tiên nói lại ứng nghiệm."
Tô Oanh nhíu mày, còn có chuyện trùng hợp như vậy?
Nhưng từ lúc bụng Lâm Thù Du bị đập thành bầm tím, nàng ấy đã rơi vào tình huống nghiêm trọng, hài tử bị nạn cũng không kỳ quái, nhưng dựa vào cái gì nàng ta nhìn thoáng qua là có thể xác định hài tử của Lâm Thù Du không giữ nổi?
"Ngươi đừng đi theo ta hồi cung, ngươi đi tìm Giang Dương, để Giang Dương phái người đi điều tra Bạch Liên đại tiên này là yêu ma quỷ quái từ nơi nào đến."
"Vâng."
Lúc Tô Oanh về tới cung thì trời đã chạng vạng tối.
Triệu ma ma đang phải phụ trách rất nhiều việc trong hậu cung, thậm chí bây giờ còn không có thời gian để theo chăm sóc cho hai bé cưng. Trong hậu cung không có nhiều chủ tử nhưng người làm trong từng bộ phận thì lại không hề ít, muốn quản lý được cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Khi Tô Oanh quay lại Phượng Loan cung thì Triệu ma ma đã chờ sẵn ở thiên điện.
"Nương nương về rồi."
"Triệu ma ma, đứng lên đi. Sao hôm nay lại cố ý đến đây chờ ta, có việc gì sao?" Tô Oanh liếc nhìn cuốn sổ trong tay Triệu ma ma, hỏi.
"Vâng, lão nô có chuyện muốn bẩm báo với nương nương."
Tô Oanh ngồi xuống ghế, ra hiệu cho bà ấy nói.
"Đây là tình hình chi tiêu của hoàng cung tháng trước, lão nô đưa cho nương nương xem thử."
Tô Oanh nhận lấy cuốn sổ, lúc trước nàng đã hướng dẫn cho Triệu ma ma cách ghi chép lại sổ sách nên sổ sách được ghi vô cùng rõ ràng, nhìn lướt qua thôi là đã có thể hiểu được ngay lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận