[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1084: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (1)


Chương 1084: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (1)
Chương 1084: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (1)
Chương 1084: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (1)
Nhưng nồng độ rất cao, hẳn là sau khi đun sôi phương thuốc giảm đau nhiều lần sẽ dùng nước thuốc áp súc vẽ bùa, kể từ đó có thể giải thích vì sao Nhiếp Quân trong tình trạng đau đớn cực độ như vậy uống nước thuốc này sẽ chậm rãi hết đau.
Không phải vì phù hợp với bệnh, mà vì thuốc giảm đau có tác dụng.
"Bổn cung muốn gặp Bạch Liên đại tiên này, phu nhân tướng quân hẳn là biết đại tiên ở nơi nào chứ?"
Bàng thị nhìn biểu tình của Tô Oanh cho rằng nàng cũng bị tiên thuật của Bạch Liên đại tiên thuyết phục: "Biết chứ, tất nhiên là ta biết, đại tiên ở ngay Tam Thanh Phong ở ngoại ô, ở trong ngôi chùa đã được tu sửa lại kia."
Tô Oanh khẽ vuốt cằm nói với Chu Khinh: "Đi mau, mời vị Bạch Liên đại tiên này tới đây."
Tô Oanh liếc mắt một cái Chu Khinh lập tức hiểu được thâm ý trong đó: "Vâng, nô tỳ đi ngay."
Nhiếp lão phu nhân là một người thông minh, bà ấy nhìn phản ứng của Tô Oanh liền biết đại tiên chó má này nhất định có vấn đề, nhưng Bàng thị ngu xuẩn này nhìn không ra.
Khi cấm quân tìm được Tam Thanh Phong, Bạch Liên đại tiên đang giảng dạy cho giáo đồ, ngay khi một đám giáo đồ đang nghe giảng hăng say kích động, cấm quân đá văng cửa "Phanh" một tiếng đi vào, ở trước mắt bao người đẩy Bạch Liên đại tiên ra ngoài.
"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy!? Sao ngươi dám vô lễ với Bạch Liên đại tiên như vậy?" Bạch Liên đại tiên chính là thần tiên trong lòng giáo đồ, nhìn thấy thần tiên của mình bị người khác chà đạp như vậy, sao bọn họ có thể để cấm quân rời đi dễ dàng như vậy.
"Bổn phu nhân muốn các ngươi lập tức thả Bạch Liên đại tiên ra!" Trong số giáo đồ không thiếu phu nhân nhà thế gia quyền quý, lúc này bọn họ lập tức đứng lên ngăn cản cấm quân trước mặt.
Cấm quân mặt không chút thay đổi nói: "Hoàng hậu nương nương muốn gặp Bạch Liên đại tiên, mau tránh ra."
Đáy mắt Bạch Liên đại tiên hiện lên chút hoảng loạn, nhưng vẫn trấn định nói: "Mọi người không cần gấp gáp, bổn tọa sẽ bình an trở về, nếu không thể trở về thì đó chính là kiếp số của bổn tọa."
Lời vừa nói xong, người đã bị cấm quân mang đi rồi.
Vẻ mặt các giáo đồ tràn đầy lo lắng, Hoàng hậu cũng không phải là người tốt lành gì, tính tình rất nóng nảy, Hoàng thượng còn dung túng nàng nữa, nếu nàng gây khó dễ cho Bạch Liên đại tiên, bọn họ phải làm sao đây?
"Trương phu nhân, người thấy Đại Tiên sẽ không sao chứ?"
Trương phu nhân nào biết, chỉ có thể nói bừa: "Đại tiên nói nếu không thể bình an trở về thì đây chính là kiếp số của nàng..."
Lời này khiến sắc mặt các giáo đồ khẽ biến chuyển, nếu Bạch Liên đại tiên không thể bình an độ kiếp thì sau này chẳng phải là bọn họ sẽ không thể đến cầu xin nàng ta giúp đỡ sao?
"Đừng nóng vội, chúng ta đi xem trước đã, nếu Hoàng hậu muốn gây khó dễ cho đại tiên thì đến lúc đó chúng ta sẽ chạy đến trước mặt Hoàng hậu cầu xin, để cho nàng không gây thương tổn cho đại tiên."
Một đám tín đồ chỉ có thể yên lặng theo dõi sự việc, dù sao Hoàng hậu cũng không phải là người bọn họ có thể đắc tội nổi.
Bạch Liên đại tiên được đưa đến phủ tướng quân.
Đợi đến khi Bàng thị trong nội đường thấy cấm quân đối xử thô bạo với Bạch Liên đại tiên thù sắc mặt lập tức trầm xuống: "Các ngươi làm gì vậy, còn không mau buông Bạch Liên đại tiên ra."
Cấm quân mắt điếc tai ngơ, trực tiếp kéo Bạch Liên đại tiên đến trước mặt Tô Oanh.
Bạch Liên đại tiên trong nháy mắt đối diện với đôi mắt phượng hoàng của Tô Oanh, lồng ngực lập tức run rẩy, cặp con ngươi đen thẫm kia giống như có thể xuyên thủng hết thảy làm trong lòng nàng ta hoảng hốt.
Nàng ta nhanh chóng rũ mắt xuống điều chỉnh cảm xúc của mình, có cảnh tượng gì nàng ta chưa từng thấy qua chứ, phải bình tĩnh lại!
"Thấy hoàng hậu mà còn không mau hành lễ." Chu Khinh lạnh lùng lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận