[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1091: Bị Đâm (2)


Chương 1091: Bị Đâm (2)
Chương 1091: Bị Đâm (2)
Chương 1091: Bị Đâm (2)
Quan sai hộ tống Thượng thư Hình bộ cùng Bạch Liên đại tiên vào nha môn.
Những phu nhân kia cũng bị một màn kia dọa không nhẹ, cũng không dám náo loạn nữa, nhao nhao bỏ chạy.
Bọn họ vừa chạy đã ngăn cản việc truy kích hung thủ của quan sai, đợi đến lúc đám người đều tản đi, thân ảnh hung thủ cũng đã biến mất.
Bạch Liên đại tiên bị một mũi tên bắn trúng ngực, may mà lệch một chút, nếu trúng tim thì nàng ta phải đi tìm Diêm Vương ngay tại chỗ.
"Đại phu, thế nào rồi, người có thể cứu sống hay không?"
Đại phu nhìn lông mũi tên gần như xuyên qua ngực Bạch Liên đại tiên, đấu tranh một lúc rồi lắc đầu nói: "Quá nguy hiểm, ta không dám nắm chắc, đại nhân mau báo cáo, xem có thể cầu thái y tới xem hay không."
Thái y chữa bệnh cho quý nhân trong cung, bọn họ sao có thể nguyện ý tới cứu mạng một tù nhân.
Nhưng vụ án này không phải chuyện nhỏ, Thượng thư Hình bộ vẫn lập tức chuẩn bị tiến cung cầu thánh nhân.
Chỉ là lúc hắn đến bên ngoài Ngự thư phòng thì được người báo cho biết rằng lúc này Hoàng thượng đang ở cùng Hoàng Hậu trong Ngự hoa viên, không biết lúc nào sẽ tới.
Thượng thư Hình bộ vừa nghe đến cụm "Hoàng hậu nương nương" thì cũng tỉnh táo lại tinh thần, lúc này hắn mặt dày đi đến Ngự hoa viên.
Thượng thư Hình bộ vừa đến bên ngoài Ngự hoa viên đã ngửi thấy một mùi thơm nồng đậm, mùi này thật sự là quá thơm, thơm đến mức hắn nhìn thấy Tiêu Tẫn cùng Tô Oanh thiếu chút nữa đã quên hành lễ.
"Nhìn Thượng thư Hình bộ như vậy, hẳn là bị mùi hương mê hoặc rồi."
Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tô Oanh khiến Thượng thư Hình bộ giật mình phục hồi tinh thần: "Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương."
Sắc mặt Tiêu Tẫn không đổi đưa một cái cánh gà vừa nướng xong đến trước mặt Tô Oanh: "Nếm thử có ngon hay không."
Tô Oanh dùng đũa gắp cánh gà thổi thổi, cắn một miếng, cánh gà đã được Hạ đại thúc ướp gia vị cực kỳ ngon miệng, cắn một miếng như được bay lên tiên.
Thượng thư Hình bộ nhìn Đế hậu hai người coi hắn như không khí để thân mật, thật sự là... khiến hắn thèm muốn chết!
"Hoàng thượng, vi thần có tội."
Tiêu Tẫn cũng không thèm nâng mí mắt lên: "Hửm? Tội gì?"
"Bạch Liên đại tiên bị người ám sát, hiện giờ đang rất nguy kịch, kính xin Hoàng thượng giáng tội."
Sắc mặt Tiêu Tẫn hơi trầm xuống: "Hình bộ đại lao có nhiều người canh giữ như vậy, các ngươi lại để thích khách lợi dụng sơ hở?"
Thượng thư Hình bộ sắc mặt càng khó coi, chỉ có thể nói chuyện tướng quân phu nhân đi gây sự: "Vi thần tìm mọi cách ngăn cản, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì, cũng không thể để tướng quân phu nhân đốt lửa thiêu thân ở bên ngoài nha môn Hình bộ, nên hạ quan, hạ quan... Cũng chỉ có thể để bọn họ đưa Bạch Liên đại tiên lên, ai ngờ lại bị người khác lợi dụng sơ hở, là vi thần suy nghĩ không chu toàn, kính xin Hoàng thượng giáng tội."
"Ngươi đưa người ra làm bia ngắm sống?" Tô Oanh đang ăn thịt nướng cũng ném cho Thượng thư Hình bộ một ánh mắt chết người.
Thượng thư Hình bộ thật sự muốn khóc: "Hạ quan vô năng..."
"Đã chết chưa?"
Thượng thư Hình bộ vội vàng nói: "Vẫn, vẫn chưa chết, nhưng hơi thở đã sắp suy tàn."
Tô Oanh khẽ cau mày: "Đối phương muốn diệt khẩu, nói vậy Bạch Liên đại tiên vẫn chưa nói thật."
Nếu là Bạch Liên đại tiên biết nhiều chuyện như vậy, bọn họ cũng rất khó bắt thóp được chuyện ẩn giấu phía sau, nếu đã hết chuyện thì đối phương cũng không cần thiết mạo hiểm tới giết người diệt khẩu.
Trừ phi, trong tay Bạch Liên đại tiên có thứ khiến cho đối phương sợ hãi.
"Ta đã nói những kẻ lừa đảo là những kẻ vô nghĩa và không có một lời nào là thật mà!"
Tô Oanh nói xong, cầm lá rau cuốn thịt nướng lên, chấm nước sốt ăn vào miệng.
"Trẫm lệnh ngươi cứu sống nàng, nếu người chết thì cái mũ quan này của ngươi cũng nên bỏ xuống là vừa, ngay cả phạm nhân cũng không bảo vệ được, trẫm còn cần ngươi làm gì chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận