[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1093: Kịch Càng Ngày Càng Nhiều (2)


Chương 1093: Kịch Càng Ngày Càng Nhiều (2)
Chương 1093: Kịch Càng Ngày Càng Nhiều (2)
Chương 1093: Kịch Càng Ngày Càng Nhiều (2)
Thượng thư Hình bộ khập khiễng theo chân Tô Oanh ra khỏi hoàng cung.
Bạch Liên đại tiên nguyên danh gọi là Hách Bạch Liên, theo chính công đạo của nàng ta, nàng ta thuở nhỏ đã mồ côi, bởi vì là nữ hài tử nên khi còn bé cũng không có thân thích nguyện ý tiếp nhận nàng ta, nàng ta liền tự chạy đến vào thành làm ăn mày.
Việc nặng việc mệt nàng ta đều đã trải qua, hãm hại lừa gạt người khác càng là hành vi xảy ra thường xuyên, chỉ để có miếng cơm ăn.
Ở bên ngoài lăn lộn lâu năm, nàng ta tiếp xúc với thế sự nhiều sẽ lại càng thêm khôn khéo, vì điểm này nên nàng ta đã bị quan chủ là Tam Mi đạo trưởng kia nhắm trúng, để cho nàng ta ngụy trang thành Bạch Liên đại tiên.
Hách Bạch Liên sau khi bị bắn tên đã được đưa đến hậu viện nha môn Hình bộ.
Đại phu đã tìm vài người, nhưng bởi vì tình huống của nàng ta quá nguy cấp nên không có đại phu dám tùy tiện xuống tay, mắt thấy hơi thở của nàng ta càng ngày càng yếu, người trong Hình bộ cũng gấp gáp đến mức không chịu nổi.
"Nương nương, người ở bên trong."
Tô Oanh ra hiệu bảo tất cả mọi người chờ ở ngoài cửa, nàng một mình tiếp nhận hòm thuốc trong tay Chu Khinh đi vào.
Cửa phòng đóng lại, ngăn cách tầm mắt mọi người.
Trong phòng tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Hách Bạch Liên nằm ở trên giường bởi vì mất máu quá nhiều nên nàng ta chỉ còn chút hơi tàn.
Mũi tên trước ngực nàng ta đã được cắt đứt hai đầu, nhưng thoạt nhìn vẫn cảm thấy rất ghê người.
Tô Oanh kiểm tra qua cho nàng ta trước, phát hiện nàng ta đã hoàn toàn hôn mê, là vì bị mất máu quá nhiều.
Nàng lấy ra một tấm vải đen bịt kín mắt Hách Bạch Liên rồi đưa người vào phòng không gian.
Đến bây giờ người đã mất máu quá nghiêm trọng, cũng may đại phu không có dám rút mũi tên trước ngực ra, bằng không nàng ta sẽ không có khả năng có thể kiên trì đến bây giờ.
Tô Oanh kiểm tra nhóm máu của nàng ta, truyền máu cho nàng ta trước, sau đó bắt đầu chuẩn bị phẫu thuật lấy mũi tên ra.
Mũi tên vừa vặn đâm vào bên phải xương ngực bên trong, mũi tên cách trái tim vẫn là một khoảng nhất định, nhưng với khoảng cách xa như vậy mà hung thủ còn có thể bắn ra một mũi tên có lực xuyên thấu như thế, rõ ràng thể hiện tiễn thuật của hắn ta chắc chắn là cực kỳ cao siêu.
Mũi tên còn xuyên qua xương ngực cùng xương bả vai, mũi tên này nếu nói không trút nội lực vào thì nàng không tin.
Tô Oanh mất rất nhiều sức lực mới chia mũi tên thành mấy đoạn để lấy ra, nhưng cho dù là như vậy, xương cốt Hách Bạch Liên vẫn bị thương tổn không nhỏ, nhưng mạng đã giữ lại được.
Sau khi khâu vết thương lại, Tô Oanh lại tăng liều truyền máu, nàng muốn người mau chóng tỉnh lại.
Lúc Tô Oanh đi ra từ trong phòng mặt trời đã lên cao.
Thượng thư Hình bộ ở bên ngoài chờ đến mức sốt ruột nóng nảy, người phía dưới nhiều lần bảo hắn đi xử lý vết thương trên người hắn cũng không đi.
Thấy Tô Oanh đi ra, Thượng thư Hình bộ lảo đảo tiến lên: "Nương nương thật sự là vất vả, mau mời đến gian phòng cách nghỉ ngơi một lát, vi thần đã cho người chuẩn bị đồ ăn xong.
Tô Oanh quả thật đang rất đói bụng, sau khi nàng đến gian phòng cách Thượng thư Hình bộ cũng đi theo vào, khi hắn thấy sắc mặt Hoàng hậu như thường, chắc là người đã được cứu trở về.
Quả nhiên, sau khi Tô Oanh ăn no, hắn vừa hỏi đã chắc chắn với suy đoán của mình.
"Y thuật của nương nương quả nhiên là lợi hại."
Tô Oanh vuốt ve chén trà trong tay, tính toán thời gian Hách Bạch Liên tỉnh lại, nàng cho nàng ta dùng thuốc, sau khi gây mê hết công hiệu trên cơ bản là có thể tỉnh lại.
Nếu như không tỉnh lại thì có chút phiền toái.
Thượng thư Hình bộ tâng bốc nàng chưa đủ, nha hoàn đã ở ngoài cửa nói: "Đại nhân, nương nương, người tỉnh lại rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận