[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1096: Lộ Ra Chân Tướng (1)


Chương 1096: Lộ Ra Chân Tướng (1)
Chương 1096: Lộ Ra Chân Tướng (1)
Chương 1096: Lộ Ra Chân Tướng (1)
"Phu nhân tiến cung cầu kiến bổn cung, chính là tới mắt to trừng mắt nhỏ với bổn cung sao?"
Tướng quân phu nhân nhướng mày, Hoàng hậu quả thật không hề lễ nghĩa quy củ như một bậc Mẫu Nghi Thiên Hạ, lời gì nàng cũng có thể nói ra được!
"Nương nương kính an, thần phụ hôm nay tiến cung là tới cầu tình với nương nương."
"Cầu tình Bạch Liên đại tiên? Vậy ngươi tìm bổn cung làm gì, hẳn là nên đến tìm Thượng thư Hình bộ mới đúng."
Phu nhân tướng quân nói: "Không phải, thần phụ tới cầu xin nương nương, xin nương nương cho phép thần phụ gặp Bạch Liên đại tiên một lần, lúc trước thần phụ có hỏi Bạch Liên đại tiên một ít vấn đề, hôm nay thần phụ muốn chính miệng hỏi một chút, lúc trước lời đại tiên nói là thật hay giả."
"Thần phụ biết, vụ án mặc dù là Hình bộ phụ trách, nhưng Hình bộ bên kia còn phải xem sắc mặt nương nương để làm việc, nếu nương nương không đáp ứng, thần phụ cũng không gặp được Bạch Liên đại tiên."
Lời này làm Chu Khinh thay đổi sắc mặt, đây không phải rõ ràng đang châm chọc Tô Oanh can thiệp việc triều chính sao!
Tô Oanh cũng không tức giận, thậm chí còn đáp ứng yêu cầu của phu nhân tướng quân: "Đã như vậy, vậy Chu Khinh, ngươi theo phu nhân tướng quân đến Hình bộ một chuyến đi, phu nhân cần phải hỏi rõ ràng một lần, nếu không bổn cung sẽ không biết lần tới ngươi còn có thể gặp được vị Bạch Liên đại tiên này hay không."
Tướng quân phu nhân thấy Tô Oanh đáp ứng thì sắc mặt hơi nguôi giận: "Đa tạ nương nương, thần phụ hiểu được."
Khi phu nhân tướng quân ra cửa chờ, Tô Oanh gọi Chu Khinh đến trước mặt dặn dò vài câu, Chu Khinh lên tiếng đáp lời rồi lui ra ngoài.
Chu Khinh đi tới trước mặt phu nhân tướng quân: "Phu nhân mời theo nô tỳ đến đây."
Phu nhân tướng quân theo Chu Khinh đến Hình bộ nói rõ ý đồ đến đây với quan sai, quan sai thấy Chu Khinh là người bên cạnh Hoàng hậu cũng không dám chậm trễ, trực tiếp mời người đến khách thất trước.
Thượng thư Hình bộ hai ngày nay mắt cũng không dám khép lại, chỉ sợ vụ án này lại xảy ra sơ suất gì nên lúc nào cũng sai người canh giữ ở Hình bộ, không đi đâu cả.
Nghe nói người của Hoàng hậu đến, ông ta lập tức mời người đến thư phòng.
Phu nhân tướng quân thấy quan sai chỉ cho Chu Khinh đi qua, có chút không vui nhíu nhíu mày.
"Phu nhân xin chờ một lát, nô tỳ đi rồi sẽ về."
Chu Khinh cũng không có đi quá lâu đã trở lại: "Phu nhân, Thượng thư đại nhân nói bởi vì vị Bạch Liên đại tiên này thân phận đặc thù không thích hợp nhốt ở trong đại lao, hôm qua cũng đã đem đưa nàng ra rời đi."
Đáy mắt phu nhân tướng quân hiện lên một chút hiếu kỳ: "Người chuyển đi đâu rồi?"
"Trong thành có một bãi đất trống, mời phu nhân đi theo nô tỳ."
Tướng quân phu nhân gật gật đầu, như thể hôm nay dù làm cái gì bà ta cũng phải nhìn thấy người.
Quan sai dẫn các nàng đến một gian nhà dân bên ngoài cách Hình bộ nha môn một khoảng cách nhất định, là một căn nhà dân quá mức bình thường, căn bản cũng sẽ không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý đến.
Quan sai mở cửa sân dẫn phu nhân tướng quân đi vào.
"Người đang ở bên trong, phu nhân có một khắc đồng hồ thời gian, có cái gì muốn hỏi cứ hỏi đi." Quan sai nói xong thì lui sang một bên.
Lúc phu nhân tướng quân đi vào phòng lại phát hiện Chu Khinh đi theo phía sau bà ta, bà ta có chút không vui nói: "Chuyện bổn phu nhân muốn hỏi Bạch Liên đại tiên liên quan đến chuyện riêng tư của bổn phu nhân, cô nương xin tránh đi."
Chu Khinh ý cười không thay đổi: "Phu nhân, nương nương có quy định, bất luận kẻ nào cũng không được một mình tiếp xúc với Bạch Liên đại tiên, nếu phu nhân không muốn để nô tỳ đi theo, thì theo nô tỳ trở về."
Đã đến tận đây rồi, tướng quân phu nhân sao cam tâm rời đi chứ.
Bà ta thầm trừng mắt nhìn Chu Khinh đi tới trước giường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận