[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1125: Cáo Trạng (2)


Chương 1125: Cáo Trạng (2)
Chương 1125: Cáo Trạng (2)
Chương 1125: Cáo Trạng (2)
Có một ngày, Tư Thần nhận được một phong thư, người viết thư uy hiếp hắn ta bảo hắn ta phải giấu chuyện mỏ vàng. Nếu còn dám nhắc tới chuyện này thì sẽ khiến cho muội muội cùng tất cả người nhà của hắn ta chết không có chỗ chôn!
Trong lòng Tư Thần tức giận không thôi, chuyện này ngoại trừ hắn ta cho Thành thủ ngoài Côn thành biết thì không có nói cho bất kỳ ai, hiện giờ chuyện bị tiết lộ ra bên ngoài nên hắn ta hoài nghi Thành thủ của Côn thành có vấn đề.
Người được triều đình phái tới cứu tế Côn thành gần như ở một chỗ với Thành thủ, hắn ta không dám đánh cược. Không chỉ lo lắng cho an nguy của người nhà mà càng lo hơn là bản thân cũng sẽ bị những người này âm thầm giải quyết, chuyện mỏ vàng sẽ không ai biết được.
"Mặt ngoài hạ quan giả bộ như đáp ứng bọn họ để bọn họ thả muội muội của mình, chỉ là đối phương vô cùng giảo hoạt vẫn luôn không giao muội muội của hạ quan ra, thậm chí mẫu thân của hạ quan suýt chút nữa xảy ra bất trắc trên đường."
Đến lúc này, hắn ta cũng ý thức được cho dù hắn ta thật sự bằng lòng dấu chuyện này thì những người đó cũng tuyệt đối không bỏ qua cho hắn ta.
Cho nên nhân lúc những người đó buông lỏng cảnh giác, hắn ta đã thu xếp ổn thoả cho phụ mẫu trong nhà sau đó cải trang lên kinh nhưng vẫn bị đối phương phát hiện trên đường phái người đuổi giết hắn ta. Nếu không phải hắn may mắn tránh trong thương đội đi kinh thành thì hắn ta đã sớm bỏ mạng.
Lúc trước nghe được chuyện của Hoàng Hậu, hắn ta cũng muốn đi tới tìm Hoàng Hậu nhưng cuối cùng cảm thấy Hoàng Hậu là người đứng đầu hậu cung, đây là chuyện trước triều. Người không thể duỗi tay quá lớn như vậy nên chỉ có thể từ bỏ, không từ bỏ cũng không được, dù sao hắn ta cũng không phải muốn gặp Hoàng Hậu là gặp được.
"Hạ quan có thể gặp được Quốc Công gia thật là tốt quá, còn xin Quốc Công gia tấu chuyện này lên Hoàng thượng quyết không thể để cho những người đó tham đồ của quốc gia!"
Tư Thần dứt lời, trong phòng lại rơi vào trầm mặc.
Tư Thần cảm thấy rất có thể là Tĩnh Quốc Công đang nghi ngờ thật giả trong lời nói của hắn.
Hắn ta đang chuẩn bị nói trong tay mình có chứng cứ, chợt nghe được Quốc Công gia nói: "Chuyện này bản quan đã biết, cũng khó cho ngươi ngàn dặm xa xôi lên kinh cáo trạng, ngươi yên tâm bản quan tuyệt đối sẽ không nhân nhượng cho người cả gan làm loạn."
Nghe Quốc Công gia nói vậy, Tư Thần thở ra một hơi.
"Đa tạ Quốc Công gia, chỉ cần có thể để cho những người đó nhận báo ứng cùng khiển trách, hạ quan làm chút chuyện đó hoàn toàn không đáng là gì."
"Đúng rồi, việc này ngoài ngươi ra còn có ai biết không?"
Tư Thần muốn nói thủ hạ thân tín của hắn ta là Tiểu Lại cũng biết nhưng chuyện này có hệ luỵ rất lớn. Hơn nữa Tiểu Lại đã từ quan, hắn ta không muốn liên lụy đến hắn ta nên nói trừ hắn ta không còn ai biết nữa.
"Ừ, ngươi ở Quốc Công phủ cũng không tiện, bản quan trước sai người đưa ngươi đến biệt viện khác, chờ sau khi chuyện có tiến triển, bản quan sẽ cho người báo cho ngươi."
"Đa tạ Quốc Công gia."
Người phía sau bình phong gọi người vào đưa Tư Thần đi ra Quốc Công phủ từ cửa sau.
Sau khi Tư Thần rời đi, người ngồi phía sau bình phong chậm rãi đi ra, hắn ta mặc một bộ quan bào màu xám, bộ dáng giống với Tĩnh Quốc Công đến năm sáu phần không phải là Tĩnh Quốc công thật sự.
Chốc lát, một người hầu đi tới nhỏ giọng nói: "Đại lão gia, người đã được đưa đi."
Ánh mắt Sở Mẫn hơi trầm xuống: "Giải quyết, dọn dẹp sạch sẽ một chút."
"Vâng"
"Truyền tin cho Côn thành bên kia bảo Mã Trí cẩn thận chút, nếu lại bị người biết được thì hắn ta cũng không cần làm."
"Tiểu nhân đã biết."
Tuyết ở kinh thành càng lúc càng lớn, sáng sớm mở cửa phòng nhìn khắp nơi đều là tuyết trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận