[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1138: Ngươi Còn Muốn Chứng Minh Như Thế Nào (1)


Chương 1138: Ngươi Còn Muốn Chứng Minh Như Thế Nào (1)
Chương 1138: Ngươi Còn Muốn Chứng Minh Như Thế Nào (1)
Chương 1138: Ngươi Còn Muốn Chứng Minh Như Thế Nào (1)
"Sao hôm nay Triệu ma ma lại rảnh rỗi tới đây?" Triệu ma ma bận nhiều việc, đã không còn hầu hạ ở bên cạnh Tô Oanh nữa.
Triệu ma ma giận dỗi liếc Tô Oanh một cái: "Xem nương nương nói này, lão nô không thể lại đây hầu hạ nương nương sao?"
"Bên cạnh ta cũng không phải không có người, ngươi rảnh rỗi có thể đi nghỉ ngơi."
Triệu ma ma rót cho nàng một chén trà nóng: "Lão nô mới vừa cho người phạt Bạch Sương, nha đầu này chính là đầu óc hạn hẹp, từ nhỏ đã không thông minh rồi, nhưng lại luôn một lòng bảo vệ chủ."
Khuôn mặt Tô Oanh khẽ nhúc nhích, vừa nhai điểm tâm vừa nhìn Triệu ma ma: "Nên đánh, đúng là nữ nhi lớn rồi không giữ nổi nữa."
Triệu ma ma cũng không biết thân phận Tư Thần, chỉ nói Bạch Sương là bị người ta lừa gạt: "Nếu nương nương không yên tâm, lão nô sẽ tìm cho nàng ấy một nhà chồng để nàng ấy xuất cung."
"Gấp cái gì, không vội."
Thật ra là Triệu ma ma muốn nói giúp cho Bạch Sương, nhưng thái độ hiện tại của Tô Oanh làm bà ấy có chút đoán không ra.
"Triệu ma ma đừng nghĩ nhiều, việc này hơi phức tạp, đợi sau khi xử lý xong rồi nói đến những chuyện khác cũng không muộn."
Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Triệu ma ma có thể nghe ra, Tô Oanh không tính đuổi Bạch Sương đi.
Xác định được chuyện này là bà ấy có thể an tâm rồi, dù sao thì đứa nhỏ này là do bà ấy nhìn lớn lên, nên vẫn không nỡ nhìn nàng ấy bị đuổi đi.
"Sau khi quay về lão nô sẽ nói chuyện với nàng ấy, nếu như còn phạm sai lầm, sẽ tống cổ nàng ấy ra khỏi cung."
"Được, tất cả đều nghe theo Triệu ma ma."...
Tư Thần bị nhốt vào đại lao trong phủ Kinh Triệu Doãn.
Hắn ta đứng ở cửa phòng giam, nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra ngày hôm trước mà cảm thấy lạnh cả người!
Thật sự hắn ta cũng không ngờ, Tĩnh Quốc công lại muốn lấy mạng hắn ta!
Chỉ cần nghĩ đến chuyện này, hắn ta lập tức cảm thấy sởn tóc gáy, người mà Hoàng thượng phái đến Côn thành cứu tế chỉ có người của phủ Tĩnh Quốc công, chẳng lẽ người phía trên Mã Trí chính là Tĩnh Quốc công?
Tư Thần tê liệt ngồi dưới đất, chuyện Tĩnh Quốc công có ý đồ nuốt riêng quặng vàng đối với hắn ta thật sự là đả kích quá lớn. Giống như là tín ngưỡng từ trước đến nay chống đỡ cho hắn ta trong nháy mắt đã ầm ầm sụp xuống.
Một loạt tiếng bước chân vang lên bên ngoài nhà tù kéo thần trí Tư Thần trở lại, nháy mắt cả người hắn ta trở nên căng thẳng.
Hắn ta nhanh chóng bò dậy trốn đến một góc cách xa cửa nhất, nhưng cho dù như vậy, hắn ta vẫn không thể nào đè xuống sự sợ hãi và phẫn nộ trong lòng!
Sau khi ra khỏi phủ Tĩnh Quốc công hắn ta đã bị đưa tới một căn nhà dân trông rất bình thường. Ban đêm lúc hắn ta đang ngủ say đột nhiên lại bị một cơn ngạt thở làm cho bừng tỉnh, hắn ta muốn giãy giụa, lại phát hiện mình hoàn toàn không nhúc nhích được. Không được bao lâu, trước mắt hắn ta biến thành một màu đen rồi mất đi tri giác.
Khi tỉnh lại lần nữa, hắn ta cảm giác được có hai người đang khiêng hắn ta đến chỗ nào đó.
Hắn ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, chờ những người đó thả lỏng cảnh giác thì hắn ta bò dậy chạy trốn ngay lập tức. Nhưng lại không cẩn thận trượt chân té ngã từ trên sườn núi xuống nền tuyết.
Trong nháy mắt trước lúc mất đi ý thức, hắn ta cảm thấy việc mình phải chết là điều không thể nghi ngờ, nhưng không nghĩ tới vẫn được người cứu sống.
Chỉ là hy vọng sau khi được cứu còn chưa nhen nhóm lên, tuyệt vọng lại đánh úp thêm lần nữa.
Tư Thần có một loại dự cảm, những tiếng bước chân này là đi về phía hắn ta.
Quả nhiên, tiếng bước chân ngừng lại ở bên ngoài phòng giam của hắn ta. Một lát sau, vang lên âm thanh chìa khóa mở ra khóa nhà giam.
Cơ bắp cả người Tư Thần đều căng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận