[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1149: Ta Nổi Giận Rồi (1)


Chương 1149: Ta Nổi Giận Rồi (1)
Chương 1149: Ta Nổi Giận Rồi (1)
Chương 1149: Ta Nổi Giận Rồi (1)
Thần sắc của mỹ nhân cũng đã hồi phục lại, nhưng giọng nói thì còn yếu ớt, nó khiến cho ai nhìn đều cảm thấy thương cảm: "Tiểu nữ thật vụng về, đa tạ nương nương đã quan tâm, tiểu nữ không có lạnh."
"Ngươi mặc quá ít, mí mắt cũng đã run lại vì lạnh, vẫn còn nói là không lạnh à, hãy mau lui xuống thay đổi y phục ấm hơn đi."
Những lời này khiến mỹ nhân sợ đến mức suýt ngất đi, hàm ý của nương nương cho rằng nàng ấy đang muốn quyến rũ Hoàng Thượng!
Lời nói của Tô Oanh không còn nghi ngờ gì nữa, nó như một cái tát vào mặt những vị đại thần có ý muốn đưa khuê nữ vào cung, nương nương căn bản là không hề có ý định đưa người mới vào cung rồi, nhưng trong lịch sử, chưa từng có tiền lệ như vậy, Hoàng hậu lẽ nào muốn khởi xướng chuyện này, biến nó thành tiền lệ sao?
"Hoàng Thượng, hậu cung đã trống rỗng trong sáu tháng kể từ khi ngài lên ngôi. Nếu điều này tiếp tục, sẽ không có lợi cho việc khai chi tán diệp*. Lão thần khẩn cầu Hoàng Thượng mở rộng hậu cung, để Hoàng gia có người nối dõi liên tục không ngừng."
(*ý nói về việc nối dõi)
Về việc cưới tiểu thiếp cho Tiêu Tẫn, văn võ trăm quan sẽ tuyệt đối ủng hộ.
Chỉ cần có người có người mở miệng nói lời này, thì sẽ có người dám đứng lên hùa theo, bọn họ nói cái gì cũng là chuyện đại sự, Hoàng hậu sao có thể trừng phạt bọn họ? Nàng không sợ gây ra sự phẫn nộ trong triều thần sao?
Nghĩ như thế, các quan đại thần càng trở nên to gan hơn nữa.
"Nương nương quan tâm đến bách tính, hiểu được đại nghĩa nhất định cũng hy vọng có thêm nhiều phi tần giúp Hoàng Thượng khai chi tán diệp." Thuyết trình hùng hồn nãy giờ, rốt cuộc ông ta là đang nịnh hót Tô Oanh, còn các vị đại thần này đều biết đây là cách ông ta tẩy não nàng.
Tiêu Tẫn khuôn mặt tuấn tú nhìn bằng mắt thường cũng thấy được sự trầm mặc, hắn vừa định mở miệng nói, Tô Oanh đã nhẹ nhàng đè tay hắn lại.
Tiêu Tẫn bối rối quay đầu lại, nhìn thấy Tô Oanh khẽ lắc đầu với hắn.
Tiêu Tẫn biết rằng trong lòng nàng đã có chủ ý, nên nuốt lại những lời vừa muốn thoát ra khỏi môi.
Mắt phượng của Tô Oanh khẽ ngước lên, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng đầy hàm ý, xem dáng vẻ biểu hiện là không thể nói nhiều được vào lúc này.
"Các vị đại nhân nói đúng, việc nối dõi của Hoàng gia là chuyện lớn. Hoàng Thượng cũng đã lên ngôi lâu như vậy, cũng nên cho người mới vào hậu cung rồi."
Khi các vị đại thần nghe nói đây là một việc lớn, trên mặt họ đều sáng lên niềm hy vọng.
"Nương nương hiểu rõ đại nghĩa như vậy, thì phúc cho Sở quốc ta rồi."
Tô Oanh với nụ cười mang hàm ý sâu sắc, vẻ mặt có phần cảm động: "Ngày mai các vị đại thần hãy dâng lên danh sách những nữ tử đủ tuổi vào cung cho ta. Chỉ những người vượt qua được vòng tuyển chọn mới có thể vào cung."
Lời nói của Tô Oanh khiến tất cả các đại thần trong lòng đều mừng rỡ, còn các thiếu nữ yêu kiều thì ngượng ngùng, nếu họ thật sự có được sự sủng ái của vị Hoàng Thượng tuấn tú này thì đời này của bọn họ xem như không còn hối hận.
Đồ ăn đều đã được dọn ra hết, Tô Oanh đã ăn hết những gì nên ăn, ngồi một chỗ đã bắt đầu chán nản.
Tiêu Tẫn nhìn ra được sự mệt mỏi trong nàng, hắn đứng dậy và đưa nàng rời khỏi cung điện.
Khi nàng bước ra khỏi đại điện, gió lạnh liền ập vào mặt nàng, hơi lạnh đã thổi bay sự lười biếng trong người của Tô Oanh.
Tiêu Tẫn không nói một lời nào khi hai người trở lại Phượng Loan cung , khi Tô Oanh chuẩn bị bước vào nội điện thì liền bị Đại Bảo kéo lại.
Tô Oanh hoài nghi nhìn sang Đại Bảo: "Sao vậy, Tễ Nhi?"
Đại Bảo nhìn về phía nội điện rồi hạ giọng nói: "Nương, con lại chọc phụ thân giận rồi."
Tô Oanh thần sắc thay đổi,"Con chắc chắn chứ?"
Đại bảo gật đầu chắc chắn,"Con chắc chắn, nương, người hãy đi dỗ dành phụ thân thật tốt, đừng chọc phụ thân giận nữa, Tễ Nhi sẽ đi đọc sách."
Bạn cần đăng nhập để bình luận