[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1156: Các Ngươi Có Bị Mù Không? (2)


Chương 1156: Các Ngươi Có Bị Mù Không? (2)
Chương 1156: Các Ngươi Có Bị Mù Không? (2)
Chương 1156: Các Ngươi Có Bị Mù Không? (2)
Nhưng mà câu hỏi của Tô Oanh thật sự quá dễ dàng, dễ đến mức bọn họ không dám chắc chắn đáp án là cái gì.
Nhất định là có gian lận nào đó, có thể một, hai hoặc thậm chí ba quả bóng đã bị lấy ra khi cung nữ chuyển động chiếc cốc!
Đúng, nhất định là như vậy rồi!
"Các ngươi đều đã suy nghĩ kĩ hết rồi chứ." Tô Oanh vừa nói xong, cung nữ liền lấy bút, mực, giấy, bước ra, để bọn họ lần lượt tiến lên tự viết ra đáp án của mình.
"Đừng thì thầm với nhau, dù sao thì người đang giao tiếp bây giờ cũng chính là đối thủ của các cô nương."
Những lời này vừa nói ra, trong nội điện liền yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng của cây kim rơi xuống, mọi người đều im lặng viết ra câu trả lời của mình.
Vốn dĩ tưởng rằng đây là một câu hỏi đơn giản, nhưng mà có ai biết được Tô Oanh lại hoàn toàn không làm theo quy củ, trước khi đáp án được tiết lộ thì trong lòng mọi người đều đang thấp thỏm.
"Nương nương, tất cả các vị tiểu thư đều đã viết ra câu trả lời của mình rồi."
"Ừ." Tô Oanh nhàn nhạt đáp lại, sau đó nàng liền đứng thẳng người lên, liền ra lệnh cho cung nữ mở chiếc cốc ra để cho đáp án.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Tô Oanh, cung nữ lại đưa tay ra lần lượt mở ba chiếc cốc.
Khi mọi người nhìn thấy ba quả bóng nằm yên ấn trên bàn, họ đều sững sờ và không nói nên lời.
Hoàng hậu không yêu cầu cung nữ làm bất cứ cái gì cả, thật sự nương nương đã đẩy bọn họ xuống nước rồi!
Tất cả các vị tiểu thư đều chán nản liền muốn dậm chân tại chỗ!
Tô Oanh bảo cung nữ đọc đáp án của bọn họ trước mặt mọi người, hầu như không có ai viết đúng đáp án, đến cuối cùng cũng chỉ có ba người trả lời đúng.
Ánh mắt của Tô Oanh tùy tiện lướt qua các vị tiểu thư đang chán nản đó: "Các ngươi còn nhớ câu hỏi của lần thi này là gì không?"
Trong đám đông có một vị cô nương mặc váy hồng phấn đứng lên và nói: "Khởi bẩm nương nương, ngay từ đầu người đã nói rằng đề thi lần này kiểm tra thị lực."
Tô Oanh khẽ gật đầu,"Đúng vậy, là thị lực, bổn cung không biết những người còn lại có phải bị mù hay không, lẽ nào không nhìn thấy ba quả cầu kia sao?"
Mọi người: "..."
"Được rồi, tất cả mọi người quay về hết đi. Còn ba người các ngươi đợi lệnh truyền gọi của bổn cung."
Vẻ mặt của ba người thắng cuộc đều lộ vẻ vui mừng: "Đa tạ nương nương, thần nữ xin phép cáo lui."
Một nhóm tiểu thư trong lòng không cam tâm bất đắc dĩ rút lui.
"Ta nghĩ Hoàng hậu rõ ràng là đang giở trò với chúng ta. Nương nương chính là không muốn chúng ta vào cung mà thôi!"
"Chính là vậy, trước đây trong quy củ tuyển chọn tú nữ không có chuyện như vậy, quy củ cái gì, đều là do Hoàng hậu nói ra mà thôi, Hoàng Thượng căn bản không có cơ hội nhìn thấy chúng ta. Làm sao chúng ta biết được Hoàng Thượng sẽ không chịu giữ chúng ta lại?"
"Chúng ta thì xong rồi, Vận Nhi dù thế nào đi nữa, nàng ta cũng là trưởng tôn nữ của Tịnh Quốc công, là nữ nhân tài hoa nhất kinh thành, dung mạo lại càng thêm yêu kiều, nếu nàng ta không thể vào cung được, thì quả thật đáng tiếc."
Trong số những tiểu thư xinh đẹp, có một nhân vật nổi bật nhất giữa đám đông, nàng ta có mái tóc đen buộc cao và chỉ có một viên ngọc trai duy nhất tô điểm cho vầng trán mịn màng và đầy đặn, tuy nhiên, chính chiếc váy đơn giản này mới làm nổi bật khí chất xa cách với những người khác của nàng ta.
Nàng ta có khuôn mặt trái xoan tròn trịa với một đôi mắt phượng đỏ rực, khuôn miệng nhỏ màu hồng anh đào dưới chiếc mũi thẳng và nhỏ nhắn, vẻ ngoài này cộng với bộ váy thanh lịch khiến nàng ta thoạt nhìn giống như một nàng tiên hạ phàm, đẹp đến nỗi không ai dám chê bai.
Chỉ là hiện giờ trên lông mày của mỹ nhân ngây thơ như vậy lại hiện lên một chút buồn bã.
"Hoàng Thượng giá đáo ..."
Giọng truyền lệnh vang vọng khiến tất cả các vị tiểu thư đều nhốn nháo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận