[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1162: Vả Mặt Hắn (1)


Chương 1162: Vả Mặt Hắn (1)
Chương 1162: Vả Mặt Hắn (1)
Chương 1162: Vả Mặt Hắn (1)
Rồi lại gì mà không nên ghen tuông ích kỷ như thế, đó không phải điều chính phòng nên làm, nếu cứ như thế thì Hoàng Thượng phải phế Hậu!
Phế Hậu!
Không hổ là những gì mấy ông già này dám viết ra.
"Lang trung Hình Bộ, Trẫm nhớ ngày đó nữ nhi nhà ngươi có tới tham gia khảo nghiệm cuối cùng, lúc nguy hiểm đến gần, nàng ta không chỉ không nghĩ đến xông tới bảo vệ trẫm, thậm chí còn kêu gào ầm ĩ tiền điện thất trách, dáng vẻ kinh khủng thất ý đó Trẫm đến giờ vẫn còn nhớ rõ!"
Lang trung Hình Bộ vốn tưởng nữ nhi nhà mình có cơ hội, kết quả là hy vọng tiêu tan, trong lòng khó chịu bất mãn nên viết tấu chương theo phong trào dâng lên.
Như nay lại bị Hoàng Thượng bóc trần sự việc trước mặt bách quan, ông ta thật sự hận không tìm được cái lỗ mà chui xuống.
"Hoàng Thượng, tiểu nữ còn non dại, lại từ nhỏ sống trong khuê phòng, lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy quả thực là không kịp phản ứng lại, mong Hoàng Thượng rộng lượng tha thứ."
Tiêu Tẫn cười nhẹ một tiếng: "Ý của ngươi là, thích khách muốn hành thích Trẫm còn cần phải đợi nữ nhi nhà ngươi rèn luyện rồi mới tới à, phải vậy không?"
"Vi thần không có ý đó, Hoàng Thượng thứ tội."
"Hoàng Thượng, từ xưa đến nay nữ tử vẫn nên ở trong hậu cung thay chồng dạy con, nay Hoàng Hậu không chỉ can dự chính sự, lại còn đố kị ghen tuông, thật có lỗi với tổ tiên, cứ để như vậy, cũng không biết Hoàng Hậu có làm ra chuyện gì tổn hại tới giang sơn Sở quốc hay không, vẫn mong Hoàng Thượng suy nghĩ lại về chuyện tuyển phi tần."
"Quốc khố đã rỗng đến mức này rồi, ngươi thân là Hộ bộ Thượng thư không nghĩ xem làm sao lấp đầy quốc khố, lại còn có sức rảnh rỗi quản chuyện hậu cung nhỏ nhặt này của Trẫm?" Tiêu Tẫn đột nhiên đứng dậy nhặt lấy tấu chương vứt đến trước mặt Hộ bộ Thượng thư.
"Bốp" một tiếng, mặt Hộ bộ Thượng thư đau muốn khóc!
"Hoàng Thượng bớt giận."
Tiếng kêu đau khổ của Hộ bộ Thượng thư còn chưa kịp dứt, lại một quyển tấu chương khác "bốp" một tiếng rơi vào mặt Đô sát viện sứ: " Tham quan ô lại, hãm hiếp cướp bóc cùng đủ loại tội ác, Trẫm còn nhìn thấy mà ngươi là Đô sát viện sứ lại không thấy, nếu là hai quân bài của ngươi không có hiệu quả, trẫm sẽ cho người thế chỗ ngươi!"
Đô sát viện sứ run rẩy, bị doạ tới quỳ rạp dưới đất liên tục xin tha.
" Các ngươi thân là mệnh quan triều đình, cống hiến cho Sở quốc còn không bằng Hoàng Hậu, mà dám vì những chuyện nhỏ đó hoa tay múa chân với Hoàng Hậu trên đại điện! Tra hết đám người nộp tấu chương lên cho Trẫm, tra triệt để tổ tông ba đời nhà hắn, nếu để Trẫm phát hiện ra các ngươi có điểm gì thất trách, làm chuyện gì vi phạm pháp lệnh, Trẫm cho các ngươi biết mặt!"
Long nham nổi giận, văn võ bách quan im như ve sầu mùa đông.
Ai leo được đến vị trí hiện tại mà không che giấu thứ gì dơ bẩn đằng sau cơ chứ, Hoàng Thượng mà thật sự muốn điều tra rõ ràng thì bọn họ cũng đừng nghĩ đến chuyện sống yên!
Điều này cũng khiến cho bọn họ nhận thức sâu sắc, Hoàng Hậu chắc chắn chính là vảy ngược của Hoàng Thượng, ai cũng không được đụng vào!
Bỏ đi bỏ đi, bất kể nữ nhi có tiến cung được hay không, Hoàng Thượng thích độc sủng hậu cung thì độc sủng hậu cung đi, bọn họ không nên có ý định hoang đường như để nữ nhi nhà mình thổi gió bên gối Hoàng Thượng, chính mình bây giờ cũng sắp xui xẻo đến nơi rồi!
Hàng loạt các vụ án do phi tần nội cung Hoàng Thượng gây ra vụ nào cũng làm cả triều đình trấn động, ai ai cũng không an toàn, ai mà có sức nhàn đi quản hậu cung Hoàng Thượng có nhiều thêm vài nhân tài hợp lý hay không cơ chứ.
Tô Oanh vui vẻ ở trong Phượng Loan cung vừa đếm số bạc thắng được vừa ăn hạt dưa.
"Nương Nương không biết đâu, mặt của vị Đô sát viện sứ kia đến giờ vẫn còn sưng nữa, có thể thấy lúc Hoàng Thượng ném quyển tấu chương đó dùng sức mạnh thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận