[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1229: Cố Ý Châm Ngòi (2)


Chương 1229: Cố Ý Châm Ngòi (2)
Chương 1229: Cố Ý Châm Ngòi (2)
Chương 1229: Cố Ý Châm Ngòi (2)
"Thành chủ, Giáng Nhi hồ đồ là do bị Vương Phù Dung mê hoặc tâm trí..." Điền Nữu vẫn muốn cãi lại vài câu cho nhi tử của mình.
"Đúng, hắn quan tâm Vương Phù Dung, cho nên trước đó không làm rõ sự tình đã đến viện của người khác phòng hoả, chuyện xảy ra có nguyên nhân, nhưng cũng không thoát khỏi sự trách phạt, ta sẽ sai người áp giải Vương Phù Dung về cục An Bảo, chuyện còn lại, xử lý theo quy củ, các ngươi có ý kiến gì không?"
Điền Nữu còn muốn mở miệng, lại bị Mông Tư giữ lại.
"Bọn ta không có ý kiến gì." Mông Giáng phóng hoả không thành, chịu tội không nhẹ, nhưng cũng sẽ không mất mạng, mặc dù Mông Giáng cũng lo lắng cho nhi tử, nhưng nếu bọn họ đã đến thành Thiên Khôi, vậy thì phải giải quyết dựa theo theo quy củ của thành Thiên Khôi.
Tô Oanh nói xong đứng dậy gọi người ở bên ngoài đưa Vương Phù Dung đi.
"Trời đã khuya rồi, ta không làm phiền Mông đại thúc và thẩm tử nữa, ta đi trước đây,"
"Cung tiễn thành chủ."
Tô Oanh bước trong màn đêm rời đi.
Đóng cửa viện lại, Điền Nữu oà lên rồi khóc: "Môn gia bất hạnh mà... rõ ràng thành chủ biết không phải là lỗi của Giáng Nhi, sao lại không khoan dung tha thứ cho hắn chứ! Đều tại ngươi, lúc trước ở trong Lão Hổ Doanh đang tốt, ngươi nói xem, ngươi không sao thì chạy đến nơi này làm cái gì?"
Điền Nữu tức giận đánh lên người Mông Tư, bà chỉ có một nhi tử, nếu như có mệnh hệ gì thì bà biết sống làm sao?
Mi tâm của Mông Tư nhíu lại thành chữ 'xuyên' (川).
Lúc trước mấy người kia muốn đến chiếm lấy quặng mỏ, thăm dò đường Lão Hổ Doanh, lúc đó ông lo mấy người đó sẽ gây bất lợi cho người trong Lão Hổ Doanh, dù sao đối phương cũng dựa vào quốc gia, cho nên hắn quyết định để cho người của Lão Hổ Doanh tạm thời chuyển vào trong thành trước, đợi chuyện này sau khi qua đi rồi lại quay về cũng không muộn.
Ai mà ngờ được trong thời gian này sẽ xảy ra chuyện như thế này.
"Là do bản thân Giáng Nhi hồ đồ, chuyện này không thể trách người khác được."
"Chỉ trách chúng ta, không được, ngày mai ta lại đến cục An Bảo để hỏi thăm, xem là rốt cuộc bọn họ muốn xử phạt Giáng Nhi như thế nào."
"Biết rồi, ngày mai ta lại đi hỏi." Mông Tư thì lại không lo lắng Mông Giáng sẽ xảy ra chuyện gì lớn, cho dù thế nào cũng sẽ không lấy mạng của hắn.
Thứ ông lo lắng là những lời mà Vương Phù Dung nói.
Từ sau khi Tô Oanh đến Lão Hổ Doanh để hợp nhất với thế lực của Lão Hổ Doanh, mấy người bọn họ ở mấy khu nhìn bề ngoài vẫn được coi là hoà hợp, cho dù có mâu thuẫn thì cũng đều là chuyện cũ năm xưa, Vương Phù Dung lại đi nói dối một cách vô duyên vô cớ như vậy, cố ý làm mâu thuẫn của ông và Long Bát gay gắt hơn?
Những chuyện này Mông Tư nghĩ không thông.
Ngày mai hắn sẽ đến cục An Bảo, nhưng mà không phải đi hỏi thăm Mông Giáng như thế nào, mà là muốn biết ai khiêu khích Vương Phù Dung làm ra những chuyện này, hoặc là nói, là ai muốn chia rẽ ông và Long Bát, đối phương có mục đích gì?
Thành Thiên Khôi chỉ có một đại lao, nằm ngay trong cục An Bảo.
Sau khi Vương Phù Dung bị người của cục An Bảo đưa về thì trực tiếp bị nhốt vào trong đại lao.
"Vị đại ca này, ta có thể ở cùng với tướng công của ta không? Cầu xin ngươi để ta được nhốt chung với tướng công đi." Vương Phù Dung quỳ gối trước mặt phó chủ sự của cục An Bảo mà đau khổ cầu xin.
Khuôn mặt phó chủ sự không có biểu cảm, trực tiếp sai người đưa nàng đi, nhốt vào trong một gian nhà giam khác.
Mông Giáng ngồi trong nhà giam hẻo lánh nghe thấy tiếng của Vương Phù Dung, lập tức đứng lên từ dưới đất.
"Phù Dung? Phù Dung, là ngươi sao? Phù Dung?"
Nhà giam trong đêm khuya rất tĩnh lặng, tiếng hét của Mông Giáng rất nhanh đã truyền vào tai của Vương Phù Dung.
Vương Phù Dung vừa nghe, bất ngờ, mừng rỡ bò dậy từ dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận