[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1234: Ta Làm Như Vậy Đều Là Vì Ngươi 1()


Chương 1234: Ta Làm Như Vậy Đều Là Vì Ngươi 1()
Chương 1234: Ta Làm Như Vậy Đều Là Vì Ngươi 1()
Chương 1234: Ta Làm Như Vậy Đều Là Vì Ngươi 1()
Sau khi nhốt người người vào An Bảo Cục, nàng đã phái người ngụy trang thành phạm nhân ngồi canh ở trong phòng giam có thể giám thị nàng ta, nhìn nhất cử nhất động của nàng ta.
Chỉ là không nghĩ tới, người có liên lụy với nàng ta lại là hoàng tử Tấn quốc, nàng thật sự đã xem thường nàng ta.
Sau khi biết được Vương Phù Dung muốn cứu Tạ Duệ, Tô Oanh cũng không lập tức can thiệp, nàng muốn biết Vương Phù Dung muốn thuận lợi đưa Tạ Duệ ra khỏi thành như thế nào, không nghĩ tới, nàng ta thật sự là có biện pháp.
Việc làm Vương Phù Dung cũng khiến nàng phát hiện sơ hở trong thành, vừa lúc cho người sửa chữa.
Tô Oanh không đưa Vương Phù Dung về An Bảo Cục, mà là để Mông Tư xử trí, với Mông gia mà nói, là nhân tình, cũng là khảo nghiệm.
Khi Mông Tư đưa Vương Phù Dung về nhà Mông Giáng cũng bị thả từ trong nhà lao ra, Điền Nữu nói đây là ý tứ của Tô Oanh.
Mông Giáng nhìn Vương Phù Dung bị dẫn vào nhà, trên mặt vẫn là vẻ mặt khó có thể tin.
Mông Tư trực tiếp ném người tới giữa nhà chính.
Vương Phù Dung có ngốc cũng biết mình trúng bẫy rập Tô Oanh bày ra, hiện tại Mông Giáng là hy vọng sống sót duy nhất của nàng ta.
Vẻ mặt cầu xin của nàng ta nhìn về phía Mông Giáng, nắm chặt lấy góc áo của hắn: "Tướng công, chàng cứu ta, ta làm như vậy đều là vì cứu chàng..."
Trong mắt Mông Giáng là bộ dáng chân tình ý thiết của nàng ta, nhưng trong đầu lại sẽ không tự giác thoáng hiện vẻ mặt mỉa mai và khinh thường ở đại lao khi rời đi của nàng ta.
"Lúc ấy vì sao ngươi phải rời đi với bọn họ? Ngươi cảm thấy ta vẫn sẽ tin tưởng lời ngươi nói sao? Chính miệng phó chủ sự An Bảo Cục nói cho ta, Long Bát và người của hắn đều bị thành chủ khiển trách, nhưng mặc dù bị đánh đến chết bọn họ đều chắc chắn căn bản là chưa từng bắt cóc ngươi, Phù Dung, ngươi nói, ngươi muốn ta tin tưởng ngươi như thế nào?"
Điền Nữu biết được chân tướng, ngực nghẹn một hơi, bà ấy muốn tiến lên lại bị Mông Tư giữ chặt.
Hai phu thê bọn họ không có tình cảm gì sâu đậm với Vương Phù Dung, người chân chính để ý Vương Phù Dung là Mông Giáng, chuyện này để Mông Giáng đi xử lý, mới càng có thể khiến hắn tỉnh ngộ lại.
"Ta, ta là bị ép tướng công, là bọn họ ép ta, nếu ta không mang hắn ta ra ngoài, hắn, hắn nói sẽ phái người giết tướng công..."
Mông Giáng lắc đầu hất tay Vương Phù Dung ra: "Vì sao ngươi không nói cho phụ thân bọn họ, ngươi lại tính dẫn bọn hắn chạy đi như thế nào? Vương Phù Dung, ngươi thật sự quá làm ta thất vọng rồi!"
Vương Phù Dung cắn răng, nàng ta biết nói cái gì Mông Giáng đều sẽ không tin tưởng nàng ta, cũng may nàng ta còn để lại chuẩn bị ở sau.
"Các ngươi không thể giết ta, hiện tại ta đã hoài cốt nhục Mông gia các ngươi!"
Trên mặt Mông Giáng hiện lên một vẻ kinh ngạc, hắn tức giận đẩy Vương Phù Dung ra, đúng lúc Mông Tư mở miệng: "Thành chủ giao nàng ta cho chúng ta xử trí, nếu chúng ta bởi vậy mà mềm lòng, sẽ chỉ khiến thành chủ thất vọng."
Nếu là lúc trước, bọn họ biết được Vương Phù Dung mang thai, khẳng định đều cao hứng không thôi, nhưng hiện tại, trong phòng không ai có thể cười được.
"Đây chính là huyết nhục của Mông gia các ngươi, hơn nữa trừ đứa nhỏ này ra, các ngươi đều không thể bế tôn tử nữa!"
Lời này khiến sắc mặt ba người biến đổi, Điền Nữu không khống chế được tiến lên nắm tóc Vương Phù Dung lạnh giọng chất vấn: "Lời này của ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ không có ngươi Giáng nhi của ta sẽ không thể lấy tức phụ sao?"
Vương Phù Dung nhìn bà ấy cười dữ tợn nói: "Sau khi thành thân ngươi nhìn chằm chằm vào bụng ta, ta biết ngươi cười nhạo ta là gà mái không thể đẻ trứng, cho nên vì khiến ta mang thai, ta đã cho hắn dùng không ít thuốc, hiện tại gốc của hắn đã bị thuốc làm tổn thương, trừ hài tử trong bụng ta ra, hắn không có khả năng có hài tử khác! Nếu ta chết, Mông gia các ngươi chờ tuyệt hậu đi!"
"Tiện nhân!"
"Bốp"
Điền Nữu tức giận hung hăng đánh một cái tát vào trên mặt nàng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận