[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 124: Tìm Người (2)


Chương 124: Tìm Người (2)
Chương 124: Tìm Người (2)
Chương 124: Tìm Người (2)
Sở Vân là môn khách của Tiêu Tẫn, luôn rất được Tiêu Tẫn tin tưởng, sau khi mọi chuyện ổn định, không phải Tiêu Tẫn không để Giang Dương đi tìm người, nhưng không biết có phải do sắp xếp sai làm, hay là đã xảy ra chuyện, mà bọn họ vẫn chưa tìm được người.
"Trước tiên ngươi hãy an tâm dưỡng thương, không cần lo nghĩ đến những chuyện khác."
Sau khi Tiêu Tẫn động viên Vương Lãng xong, thì đi xuống xe ngựa.
Vương Phù Dung đứng ở bên cạnh nhanh mắt nhìn Tiêu Tẫn, sau đó lại cúi đầu, động tác nhanh đến mức không ai để ý.
Tô Oanh đang tránh nắng ở dưới tảng đá lớn thì nhìn thấy Trình Dương dẫn theo Tiêu Tẫn đi ngang qua trước mặt nàng, nàng không kiềm được mà gọi hai người họ: "Các ngươi đi đâu đấy?"
Trình Dương dừng bước, đáp: "Đi tìm quan sai."
Tô Oanh đứng dậy: "Để làm gì?"
Tiêu Tẫn nói: "Đi tìm tung tích của một người, lúc trước ta có bảo Giang Dương đi tìm qua, nhưng vẫn luôn không tìm thấy."
Tô Oanh nhướng mày: "Tên là gì, để ta đi." Qua lại với quan sai, không ai quen thuộc hơn nàng.
"Sở Vân, là môn khách trước đây của ta."
"Ta đi hỏi thử, các ngươi đợi một chút."
Tô Oanh nói xong thì đi đến chỗ Lý Đạt.
Lý Đạt lau mồ hôi trên trán, ngày nắng nóng như vậy, chiếu đến trong lòng hắn ta cũng bực bội, hắn ta đang chuẩn bị chợp mắt một lúc, thì nhìn thấy Tô Oanh đi đến.
Lý Đạt nhanh chóng giấu kỹ túi tiền trong túi, nếu không nhỡ tên sát tinh này coi trọng chút gia sản này của hắn ta, vậy hắn ta mất trắng rồi.
Đợi đến khi Tô Oanh đi đến gần, Lý Đạt vô thức đứng dậy: "Vương phi, sao người lại đến đây?"
"Để hỏi ngươi về người này, danh sách tên trong sổ của ngươi có người đàn ông nào tên Sở Vân không?"
"Sở Vân?"
Lý Đạt hiếu kỳ bảo thuộc hạ ở bên cạnh lấy cuốn sổ ra, trong sổ này ghi chép tên những phạm nhân đã chết trên đường hoặc đã chạy trốn.
Tô Oanh không kiên nhẫn nhìn hắn ta cứ lề mề, nên đã trực tiếp giật lấy cuốn sổ: "Coi xong sẽ trả lại cho người."
"Này, Vương phi, cuốn sổ này rất quan trọng, ngươi đừng làm mất đó."
"Ta biết rồi."
Tô Oanh mang cuốn sổ đến trước mặt Tiêu Tẫn, bảo hắn tự tìm: "Đây là danh sách tên những tội nhân đã chạy trốn hoặc đã chết, xem thử xem có người mà ngươi muốn tìm trong đó không."
Tiêu Tẫn nhận lấy cuốn sổ, lật ra xem.
Khi tìm thấy những cái tên quen thuộc trong danh sách tử vong, hắn chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu không vui, có điều sau khi nhìn một vòng, trên sổ không hề có cái tên Sở Vân.
"Không có Sở Vân."
Tô Oanh cau mày: "Không có nghĩa là vẫn còn trong đội ngũ, nhân lúc mọi người đang nghỉ ngơi, ta đi tìm cùng các ngươi."
Tiêu Tẫn gật gật đầu, Giang Dương và Tô Oanh chia làm hai nhóm bắt đầu tìm kiếm từ phía trước và phía sau đội ngũ.
Nhưng khi ba người gặp lại nhau, cũng không hề thấy bóng dáng của Sở Vân đâu cả.
Tô Oanh trả cuốn sổ cho Lý Đạt: "Ngươi có chắc rằng mình đã ghi chép đủ hết không, không có bất kỳ sơ suất nào chứ?"
Lý Đạt chắc chắn, gật đầu: "Vương phi, ta làm ngành này cũng mấy năm rồi, những chuyện nhỏ như này sẽ không làm sai đâu."
Trên danh sách không có tên, nhưng lại không thấy người, không phải chứ.
Tô Oanh bắt đầu đếm số người, tới lúc đếm đến một người đàn ông, phát hiện trong mắt hắn ta có điều gì đó kỳ quái.
Tô Oanh đi đến đứng trước mặt hắn ta, người đàn ông đó thấy vậy thì nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Tô Oanh: "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Tô Oanh ngồi xổm xuống nhìn hắn ta: "Nhìn bộ dạng của người, ngươi biết tung tích của Sở Vân nhỉ."
Người đàn ông đó né tránh ánh mắt của Tô Oanh, cương quyết mạnh mẽ đáp: "Ta không biết ngươi đang nói gì."
Tô Oanh khẽ nhếch môi, nhưng không phải là cười: "Ngươi đừng nói dối, nếu không người sẽ chết rất khó coi đấy, hửm?"
Đôi môi của người đàn ông run cầm cập, hắn ta không ngờ được mình lại đen đủi như vậy, chỉ lấy đồ của người chết thôi mà lại đẩy bản thân đến trước nòng súng.
"Ta, ta thật sự không biết gì cả..."
"Bộp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận