[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1267: Cẩn Thận Vẫn Hơn (1)


Chương 1267: Cẩn Thận Vẫn Hơn (1)
Chương 1267: Cẩn Thận Vẫn Hơn (1)
Chương 1267: Cẩn Thận Vẫn Hơn (1)
Mông Giáng hơi xấu hổ: "Thẩm, ngươi cũng quá khách khí, ta tới ăn bữa cơm xoàng ngươi còn giết gà."
Chu thẩm cười sảng khoái: "Ngươi gầy không ít, thẩm nhìn mà đau lòng, nên giết gà bồi bổ cho ngươi, mau ăn mau ăn."
Chu thẩm gắp một đùi gà lớn cho Mông Giáng, gắp một cái khác cho Thanh Thanh.
Nhưng nói cái gì Thanh Thanh cũng đều không ăn, cuối cùng hai cái đùi gà đều rơi vào trong chén Mông Giáng.
Một bữa cơm ăn lại rất vui sướng.
Có Thanh Thanh ở đây, Mông Giáng cũng không ở Chu gia lâu, khách sáo vài câu sau đó về nhà.
Điền Nữu thấy miệng Mông Giáng bóng dầu trở về hỏi vài câu, Mông Giáng nói tình huống với bà ấy.
Điền Nữu nghe xong phản ứng giống Mông Giáng, nhưng bà ấy chưa nói cái gì, chỉ là đi cầm một ít trứng gà và nửa túi đường cất vào giỏ tre.
"Thịt và trứng gà rất đắt, mặc kệ có phải gà này giết cho con hay không, ta đều không thể chiếm tiện nghi này, ta đưa cho Chu thẩm chút đồ vật, cơ thể của con không tốt nhanh về nghỉ ngơi trước đi."
Mông Giáng gật đầu, đã trải qua một chuyện đó hắn cũng trưởng thành không ít, biết nương hắn nghe lọt lời hắn nói, lúc này đi qua đoán chừng là đi tìm tòi đến tột cùng.
Hai nhà Mông, Chu có giao tình mười mấy hai mươi năm, Mông Tư và phụ thân Chu Hành là bạn tốt, sau khi ông ấy qua đời, Mông gia cũng rất chăm sóc cho Chu gia, cũng lo lắng bọn họ sẽ bị người lợi dụng.
Khi Điền Nữu từ Chu gia trở về đã là một canh giờ sau.
Thân thể Mông Giáng còn suy yếu sau khi trở về đã ngủ, nhà chính cũng chỉ có một mình Mông Tư đang ăn lương khô.
"Sao muộn như vậy mới trở về." Điền Nữu dọn dẹp lại rót cho ông ấy một ly nước ấm.
Hiện tại Mông Tư phụ trách một đoạn trong sửa đường, ban ngày đều ở bên ngoài bận rộn gần như đều không về nhà.
"Ừ, nghe Giáng nhi nói bà đến nhà Chu muội tử?"
Điền Nữu gật đầu, ngồi xuống bên người ông ấy.
"Ừ, đi xem."
Mông Tư đã từ bên Mông Giáng nghe được chút tình huống.
"Nói xem?"
Điền Nữu lắc đầu: "Chu muội tử là người không có tâm nhãn gì, nhưng Chu Hành không tính ngốc, hắn nói đã điều tra chi tiết cô nương tên Thanh Thanh kia, cũng trộm để phụ thân nàng nhìn qua ở chỗ tối, xác định đó chính là nữ nhi của ông ta, nàng ta thật sự là vào thành từ trước, không phải mới đột nhiên xuất hiện."
"Vậy phụ thân của cô nương kia cũng xác thật là một con ma bài bạc, trong nhà có thể bán đều bán, chỉ có lúc đói không chịu nổi mới đi làm chút việc vặt no bụng."
Thành Thiên Khôi chưa từng có sòng bạc lộ ra ánh sáng, cũng không cho phép có, nhưng không ít người lén chơi, bị bắt được cũng sẽ bị phạt, nhưng bởi vì loại hành vi xử phạt không nặng này vẫn luôn đều sẽ tồn tại.
"Hơn nửa tháng trước cô nương này bị bán vào hoa lâu, nhưng bởi vì nàng ta không muốn nên đã chạy, vừa lúc gặp phải Chu Hành, ta thử qua, nhìn không giống như là biết công phu, nhưng cũng không thể xác định có phải nàng ta giả vờ hay không, ta đã nhắc nhở Chu Hành, hy vọng hắn chú ý chút."
Lúc trước Điền Nữu cảm thấy mình nhìn người vẫn chuẩn, nhưng xảy ra việc của Vương Phù Dung, về điểm tự tin này bà ấy đã mất hết.
Mông Tư nhíu mày: "Ta cũng giúp nhìn chút."
"Ừ."
Chu thẩm không ngốc, Điền Nữu đến đây trong tối ngoài sáng nói một hồi bà ấy đều nghe hiểu rõ.
Lúc trước Vương Phù Dung xảy ra chuyện bọn họ đều cảm thấy lòng còn sợ hãi, ai có thể tưởng được một người ở Mông gia nhiều năm như vậy, còn có thể sinh ra tâm tư xấu xa.
"Hành Nhi, con nói Thanh Thanh sẽ không thật sự là..." Chu thẩm rất thích Thanh Thanh, còn có tâm tư muốn nàng trở thành nhi tức của mình, nhưng nếu nàng có thể hãm hại đến Chu Hành, bà ấy cũng tuyệt đối không cho phép.
Thanh Thanh đứng ở ngoài cửa nhà chính, nghe đối thoại của hai mẫu tử, lòng dần trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận