[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1279: Người Lại Bị Bắt (2)


Chương 1279: Người Lại Bị Bắt (2)
Chương 1279: Người Lại Bị Bắt (2)
Chương 1279: Người Lại Bị Bắt (2)
Nàng ta là gian tế Tấn quốc phái tới, nàng ta thiếu chút nữa hại chết nhi tử của bà ấy, nhưng cuối cùng lại cứu hắn.
Mông Tư nói, tình huống ngay lúc đó của Chu Hành, nếu không phải Thanh Thanh kịp thời đưa hắn tới trước mặt Tô Oanh, hắn đã chết.
Nhưng nếu không phải các nàng những gian tế đó, sao Chu Hành sẽ gặp phải ngoài ý muốn như vậy?
"Thành chủ không muốn mạng của ngươi, chứng minh ngươi đã trả giá đại giới vì việc ngươi làm, ta hận ngươi, nhưng con ta cũng thiếu ngươi, ta sẽ chăm sóc cho ngươi, chờ ngươi khỏe lại sau đó nhanh đi thôi."
Ngón tay Thanh Thanh hơi giật giật, lại vẫn không mở mắt ra. ...
Màn đêm buông xuống.
Một đội nhân mã lặng yên không một tiếng động đến gần cửa thành biên cảnh Tấn quốc.
Tạ Duệ xuyên qua màn xe nhìn về phía cửa thành đều muốn khóc.
Bọn họ một lòng muốn trở về thành nhanh lên, lại không chú ý tới một đội khác giấu ở chỗ tối nhân mã.
"Thật tốt quá, lập tức có thể trở về rồi."
Lục Ý vừa dứt lời đã có một đội nhân mã từ trong bóng đêm đánh úp lại nhanh chóng chặn đứng đội ngũ.
Mắt thấy sắp đến mảnh đất an toàn, không nghĩ tới trên đường sẽ có người giết ra.
"Bảo vệ chủ tử!"
Thị vệ đi theo rối rít tiến lên chắn ở trước xe ngựa.
Lục Ý cũng đã lên vị trí xa phu, tính tùy thời lái xe lao ra.
Nhân mã hai bên đánh nhau.
Tim của Tạ Duệ đều nhắc tới cổ họng.
"Người giết đại hoàng tử có trọng thưởng!" Đối phương đột nhiên lạnh giọng nói.
Những sát thủ đó lao đến càng ra sức.
Người tới hộ tống Tạ Duệ công phu cũng không thấp, nhưng đánh không lại đối phương nhân số đông đảo, ở lúc Lục Ý muốn dẫn Tạ Duệ xông về phía cửa thành, nhân mã phía sau nhanh xông đến phi thân lên xe, trường kiếm lạnh băng đặt ở trên cổ Tạ Duệ.
"Đi!"
Tạ Duệ lại bị bắt cóc!
Người hộ tống hắn trừ Lục Ý ra cũng chỉ còn lại ba người sống.
"Các ngươi đuổi theo, ta lập tức trở về thành nói tình huống với tam lão gia."
"Được."
Chu Duy biết Lục Ý bọn họ hôm nay sẽ trở lại Tấn quốc, cho nên vẫn luôn ở trong phòng chờ tin tức.
Thấy trời sắp sáng, bên ngoài vẫn không có một chút động tĩnh.
Chu Duy có tính nhẫn nại lúc này cũng hơi bất an.
Nghĩ cái gì tới cái đó, ông ta mới vừa đứng dậy đã nghe thấy ngoài cửa truyền đến một tiếng bước chân.
"Tam lão gia không tốt, đã xảy ra chuyện."
Sắc mặt Vương đại nhân tái nhợt, hắn ta đi theo bên người Tạ Duệ nhiều năm, cũng chưa từng lo âu như vậy.
"Chuyện gì, nói."
"Điện hạ lại bị bắt đi."
Khóe mắt Chu Duy đột nhiên co rút: "Người của Bắc Hoang kia thật sự năng lực lớn!"
Vương đại nhân lau mồ hôi lạnh trên trán nói: "Không, không phải bọn họ."
Khuôn mặt của Chu Duy trầm xuống: "Rốt cuộc sao lại thế này?"
Vương đại nhân để Lục Ý tiến vào nói rõ ràng tình huống ngay lúc đó.
Lục Ý dứt lời, sắc mặt Chu Duy càng khó nhìn hơn.
Người đã đến ngoài cửa lại vẫn có thể bị người bắt đi!
"Tam lão gia, thuộc hạ cho rằng những người bắt đại điện hạ đi đó hẳn không phải là người Bắc Hoang, lúc bọn họ động thủ hét một câu, người giết đại hoàng tử có thưởng lớn."
Nếu Bắc Hoang là muốn mạng của Tạ Duệ, xương cốt của hắn ta đều mất hết.
Lời này khiến Chu Duy nghĩ đến lười lúc trước Tạ Duệ nói với ông ta, nói có người hạ độc hắn ta.
Nhưng người này sẽ là ai?
"Đối phương có để lại sơ hở gì không?"
Lục Ý lấy ra một miếng ngân bài từ trên người: "Thuộc hạ tìm được cái này ở trên người một thi thể."
Kết quả Chu Duy vừa thấy ngân bài, nháy mắt đôi mắt trở nên vô cùng âm trầm.
"Là ám vệ của nhị hoàng tử!"
Ông ta biết, nhị hoàng tử Tạ Tuấn nuôi không ít ám vệ, lúc trước bọn họ từng có giao thủ âm thầm, trên người đối phương từng có lệnh bài giống nhau như đúc.
"Người của nhị hoàng tử?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận