[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1280: Có Thể Thả Ra Cái Rắm Gì (1)


Chương 1280: Có Thể Thả Ra Cái Rắm Gì (1)
Chương 1280: Có Thể Thả Ra Cái Rắm Gì (1)
Chương 1280: Có Thể Thả Ra Cái Rắm Gì (1)
Lục Ý và Vương đại nhân đều kinh ngạc không thôi, sao người của nhị hoàng tử lại muốn tới nơi này?
Chẳng lẽ tin tức Tạ Duệ đến Bắc Hoang bị tiết lộ ra ngoài?
Nếu Hoàng Thượng biết được Tạ Duệ tự tiện rời khỏi Tấn Quốc, còn bị người bắt cóc, Hoàng Thượng còn có thể giao địa vị trữ quân cho hắn ta sao?
"Tam lão gia, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?"
Chu Duy rất tức giận, nhưng ông ta phải chịu đựng, lúc này tức giận cũng không giải quyết được bất kì vấn đề gì.
Hiện tại thế cục với bọn họ mà nói quá bị động: "Các ngươi tiếp tục phái người đi tìm tin tức của đại hoàng tử, chuyện này tuyệt đối không thể để lộ tiếng gió, nghe hiểu chưa?"
"Vâng, tiểu nhân đi ngay."
Người mới vừa lui ra, Chu Duy đã lập tức đi đến trước bàn viết tình huống và tính toán của ông ta ra truyền về phủ Thừa tướng.
Bắt cóc Tạ Duệ, thật sự là người của Tạ Tuấn.
Bọn họ đưa người về nơi ẩn thân của mình.
"Mấy các ngươi canh ở xung quanh, tuyệt đối không thể để người của hắn tìm tới nơi này."
"Vâng."
Sau khi bọn họ đánh ngất Tạ Duệ ném vào trong phòng trói chặt.
"Thủ lĩnh, thật sự là đại hoàng tử." Sau khi người nọ sắp xếp cho Tạ Duệ, lập tức đi vào một gian nhà khác.
Người trong phòng nghe vậy đứng dậy đi qua xem xét, dựa theo ánh nến mờ nhạt, hắn ta thấy rõ gương mặt kia của Tạ Duệ.
"Đồn đãi quả nhiên không sai, hắn ta thật chạy đến nơi quỷ quái này."
"Thủ lĩnh, chúng ta còn nghe được, đại hoàng tử không chiếm quặng sắt, còn bị người của đối phương nhốt lại, còn muốn bắt hắn giao thuật luyện thiết ra, lấy được thuật luyện thiết những người đó mới có thể thả người."
Người cầm đầu nghe vậy kinh ngạc không thôi: "Lại vẫn có chuyện như vậy, sao ngươi không nói sớm."
"Vừa rồi thuộc hạ cũng nghe được, nói đến vận khí của chúng ta cũng tốt đụng phải bọn họ cứu người ra, bằng không còn không bắt được hắn ta, trực tiếp giết hắn ta, như vậy điện hạ của chúng ta có thể bớt một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ."
"Ở trước khi xác nhận được chỉ thị của điện hạ không thể tự tiện hành động, ngươi lui ra đi, trông người kỹ vào."
"Vâng."
Hiện giờ Tấn quốc cũng không lập trữ quân, tiếng nói tối cao trong tranh đấu trữ quân chính là đại hoàng tử Tạ Duệ và nhị hoàng tử Tạ Tuấn.
Lưng Tạ Duệ dựa chính là mẫu tộc Chu thừa tướng, nhị hoàng tử lại là ngoại tôn của Trấn Viễn đại tướng quân, thế lực hai bên một văn một võ, vẫn luôn không phân cao thấp.
Trước đó không lâu Tạ Tuấn điều tra được tin tức Tạ Duệ lén đến Bắc Hoang, lúc trước hắn ta còn cảm thấy kỳ quái, đã phái người âm thầm điều tra, đã tra được chuyện Tạ Duệ làm ở Bắc Hoang.
Tấn quốc, quá độ, trong phủ nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử Tạ Duệ nghe được tin tức thám tử truyền đến nụ cười trên mặt đều sắp không kiềm được, Tạ Duệ thật đúng là ngu xuẩn đến cực điểm, công lao gì cũng đều muốn lấy, tiện nghi gì cũng đều muốn chiếm.
"Điện hạ, hiện giờ người ở trong tay chúng ta, không biết điện hạ có tính toán gì không?"
Tạ Duệ chắp tay sau lưng đi qua lại ở trong phòng hai vòng, một lát sau mới nói: "Việc này ngoại công bọn họ biết chưa?"
"Thưa điện hạ, tin tức đã truyền qua phủ Tướng quân, ý của đại tướng quân là, cho dù người chết cũng không thể chết ở trong tay chúng ta, về phần dùng làm gì, còn xem ý tứ của điện hạ."
Tạ Duệ vô cùng vừa lòng với đáp án của ngoại tổ gia của mình, hắn muốn dựa vào lực lượng của bọn họ không sai, nhưng người chân chính có thể làm chủ kia, vẫn chỉ có thể là hắn ta.
"Muốn mạng của hắn ta vẫn không đủ, không phải Bắc Hoang bên kia muốn thuật luyện thiết sao? Cho bọn họ là được."
Thân tín khiếp sợ không thôi: "Điện hạ, đây, đây chính là tội chém đầu!"
Thuật luyện thiết có bao nhiêu quan trọng bọn họ đều rõ ràng hơn bất kì kẻ nào, cũng bởi vậy, Hoàng Thượng chia thuật luyện thiết thành hai phần, chia ra giao vào trong tay tam thế lực khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận