[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1285: Đã Trở Lại (2)


Chương 1285: Đã Trở Lại (2)
Chương 1285: Đã Trở Lại (2)
Chương 1285: Đã Trở Lại (2)
Rốt cuộc, ở gần nửa tháng sau, rốt cuộc Chiêu Hằng Đế cũng tỉnh!
Chiêu Hằng Đế vừa mở mắt, nhìn Hoàng Hậu ngay cả tóc đều sắp trắng một nửa.
Thấy Chiêu Hằng Đế tỉnh lại, Hoàng Hậu thật sự kích động đến khóc.
Hiện tại tin tức của Tạ Duệ còn không rõ, nếu Chiêu Hằng Đế xảy ra chuyện ở thời điểm này, những hoàng tử đã sớm như hổ rình mồi đó sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao?
Ở trước khi Tạ Duệ bình an trở về, Hoàng Hậu đều hy vọng Chiêu Hằng Đế sống sót.
Nhìn bộ dáng tình ý chân thành kia của Hoàng Hậu, Chiêu Hằng Đế có hơi cảm động.
"Trẫm... Đây là làm sao vậy?"
Hoàng Hậu dùng khăn gấm đè nước mắt ở khóe mắt nức nở nói: "Hoàng Thượng có điều không biết, ngày ấy ngài ngủ ở tẩm cung sau nửa đêm thì phát sốt, đã khiến thần thiếp sợ hãi."
Chiêu Hằng Đế nhíu mày lắc đầu, ông ta thật sự không có ấn tượng gì với việc này.
Ngự y nghe thấy động tĩnh lập tức vào nội điện lại bắt mạch cho Chiêu Hằng Đế lần nữa, xác định người không ảnh hưởng đến tính mạng sau đó mới thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
"Thời gian Hoàng Thượng bị bệnh này, thân thể còn rất suy yếu, cần tĩnh dưỡng một thời gian."
Ngự y lại dặn dò một ít thứ sau đó lui xuống.
Chiêu Hằng Đế thấy phượng bào trên người Hoàng Hậu đều có nếp nhăn, sắc mặt hòa hoãn không ít.
"Trong khoảng thời gian này Hoàng Hậu cũng không thể nghỉ ngơi thật tốt, về nghỉ ngơi trước đi, trẫm không có trở ngại gì, Hoàng Hậu không cần lo lắng."
Hoàng Hậu xác thật mệt mỏi, từ sau khi Chiêu Hằng Đế bị bệnh không dậy nổi bà ta gần như không ngủ một giấc ngon.
"Nhìn Hoàng Thượng tỉnh lại thần thiếp đã an tâm rồi, thần thiếp không quấy rầy Hoàng Thượng nghỉ ngơi, ngày mai thần thiếp lại qua đây."
Bị bệnh một trận, Chiêu Hằng Đế cũng rõ ràng cảm giác được thân thể của mình yếu ớt rất nhiều, sau khi một đám người rời đi, ông ta ý bảo đại thái giám nâng ông ta từ trên giường dậy.
"Trẫm hơi đói bụng, ngươi tự mình đi lấy cho trẫm một chén cháo trắng lại đây."
Đại tổng quản cũng không hỏi nhiều, nghe lời lui ra ngoài.
Cửa điện mới vừa đóng lại, Chiêu Hằng Đế chống người từ trên giường dậy, sau đó mở ngăn bí mật đầu giường ra.
Ở trong nháy mắt mở ngăn bí mật kia ra, Chiêu Hằng Đế như rơi vào hầm băng!
Không thấy, phần thuật luyện thiết cuối cùng ở trên tay ông ta kia đã không thấy!
"Người đâu, người đâu, người đâu!"
Ngoài hoàng cung trên một đường nhỏ yên tĩnh, một bóng người nằm trên mặt đất không biết sống chết.
Không biết qua bao lâu, bóng người như vậy chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên.
Hắn ta hơi mờ mịt nhìn quanh bốn phía, sau khi phát hiện xung quanh không có ai, hắn ta nhanh chóng đi ra ngõ nhỏ kia, đảo mắt đã thấy hoàng cung gần trong gang tấc.
Trong khoảng thời gian trải qua cầm tù này đã sắp mài hết tất cả ý chí của hắn ta, Tạ Duệ nhìn hoàng cung quen thuộc trước mắt trong đầu chỉ có một ý tưởng, đó chính là tiến cung, như chỉ cần tiến cung, hắn ta sẽ không có bất kì nguy hiểm gì nữa!
Suy nghĩ duy nhất chạy trong đầu Tạ Duệ, một đường chạy như điên như gặp quỷ tới ngoài cửa cung.
Thị vệ trông coi ở ngoài cửa cung thấy có người khí thế rào rạt xông đến, lập tức triển khai tư thế tiến lên ngăn người lại.
Chờ đến khi đối phương chạy tới gần, bọn họ cũng nhận ra là Tạ Duệ.
"Đại hoàng tử?"
"Tham kiến đại hoàng tử điện hạ."
Bọn thị vệ rối rít tiến lên hành lễ.
Thấy thị vệ xếp thành hàng, sợ hãi trong lòng Tạ Duệ thoáng bình phục.
"Đều tránh ra, bổn điện hạ muốn vào cung có chuyện quan trọng khởi bẩm Hoàng Thượng."
Thị vệ đương nhiên không dám từ chối, nhưng mặc kệ là ai, dưới tình huống không có ý chỉ là không được tùy ý ra vào cửa cung, bọn họ để Tạ Duệ chờ một lát, bọn họ cần tiến cung bẩm báo với Hoàng Thượng.
Tới ngoài cửa lớn hoàng cung, Tạ Duệ không sợ nữa, cũng không để bụng chờ một lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận