[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1308: Khảo Nghiệm Nhân Tính (2)


Chương 1308: Khảo Nghiệm Nhân Tính (2)
Chương 1308: Khảo Nghiệm Nhân Tính (2)
Chương 1308: Khảo Nghiệm Nhân Tính (2)
"Ngươi nói, ngươi nói chuyện này với tỷ tỷ kia? Hay là nói, những lời này là tỷ tỷ kia dạy ngươi tới nói với thúc?"
"Thúc, không phải ngươi bảo tỷ tỷ kia đi tìm ta sao? Việc này ta nói với nàng."
"Tỷ tỷ kia... Bộ dáng gì?"
Cẩu Đản đem Tô Oanh bộ dáng hình dung một lần, Triệu Đại Hà ở trong đầu tìm tòi một phen, cũng không nghĩ đến ra là ai.
"Nàng đi đâu ngươi biết không?"
"Nàng nói nàng muốn đi làm việc, làm sao vậy Lý Chính thúc? Có phải tỷ tỷ kia có vấn đề hay không?"
Triệu Đại Hà không trả lời trong lòng đã nghĩ tới các loại khả năng.
Người Cẩu Đản không quen biết, kia khẳng định không phải là thôn Thượng Diêu, toàn bộ Lão Hổ Doanh, hiện tại trừ một nhà Chu Hành và những Hắc y nhân đó ra, người khác đều là thôn Thượng Diêu, hiện tại có một nữ tử lạ mắt...
Còn bị nàng biết được chân tướng của chuyện kia...
"Cánh rừng kia ở đâu, ngươi dẫn Lý Chính thúc đi xem."
Cẩu Đản dẫn theo Triệu Đại Hà tới chỗ rừng nhỏ kia.
Sau khi Triệu Đại Hà vào cánh rừng tìm kiếm gì đó khắp mọi nơi, nhìn một vòng, ông ta phát hiện đất dưới tàng cây có dấu vết bị đắp lại, ông ta dùng tay không đào lên, đào ra một tay nải từ dưới cây kia, trong túi đặt hai bộ hắc y.
Lòng của Triệu Đại Hà trầm xuống đáy cốc.
"Ngươi xem Lý Chính thúc, ta không lừa ngươi chứ, chính là Lý Hải bọn họ giả dạng bộ dáng làm Hắc y nhân." Cẩu Đản nhìn hắc y trên mặt lộ ra vẻ tranh công.
Nhưng Triệu Đại Hà lại không cười nổi, vẻ mặt của ông ta nghiêm túc nhìn Cẩu Đản.
"Cẩu Đản, ngươi về trước đi, chuyện này không cần lại nhắc tới với bất kì kẻ nào."
Cẩu Đản nghi hoặc nói: "Lý Chính thúc, chúng ta sẽ đánh nhau với những Hắc y nhân đó sao? Nếu chúng ta thua sẽ chết sao?"
Triệu Đại Hà không thể trả lời, nhưng nhìn thủ đoạn của Hắc y nhân, thật sự muốn đánh, cho dù bọn họ có thể thắng, vậy cũng là thắng thảm.
Kia không phải là cục diện ông ta muốn nhìn thấy.
"Tiểu tử ngốc suy nghĩ miên man cái gì vậy, đánh nhau hay không đánh nhau cái gì, mau trở về, đừng nói bừa, bằng không rước lấy phiền toái cho mình ngươi là một hài tử không ứng phó được."
Cẩu Đản cái hiểu cái không gật đầu: "Ta đã biết Lý Chính thúc."
Triệu Đại Hà tâm sự nặng nề cầm theo tay nải trở về.
Ông ta còn chưa nghĩ ra rốt cuộc muốn làm như thế nào.
Lúc trước người trong thôn đều nhận định chuyện này là Hắc y nhân làm, ông ta cũng muốn mượn chuyện này đàm phán với bọn họ, kiếm chác nhiều ích lợi hơn cho thôn dân.
Nhưng hiện tại chuyện căn bản là không liên quan đến Hắc y nhân, nếu đi đối mặt với Hắc y nhân, trong lòng ông ta cũng hơi chột dạ, chuyện cũng không phải là bọn họ làm, sao bọn họ sẽ nhận?
Trong lúc nhất thời, Triệu Đại Hà lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan.
"Phụ thân, người đang làm gì vậy?"
Nhi tử Triệu Đại Hà làm việc trở về đã thấy Triệu Đại Hà ngồi ở dưới mái hiên, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
"Là vì chuyện của Nhị Ny mà buồn rầu sao? Nếu chuyện kia là những người đó làm, chúng ta sẽ không thể thiện bãi cam hưu như vậy, bằng không bọn họ thật sự cho rằng chúng ta dễ bị bắt nạt."
Triệu Đại Hà đột nhiên ngẩng đầu nói: "Vậy nếu không phải thì sao?"
"Phụ thân nói cái gì?"
Triệu Đại Hà nhíu mày: "Nếu việc này không phải bọn họ làm... Nên làm thế nào?"
"Sao có thể không phải là bọn họ, nhiều người đều thấy như vậy, phụ thân, người sẽ không sợ hãi bọn họ mới nói như vậy chứ? Người sẽ không thật sự muốn chúng ta làm nô lệ cả đời ở chỗ này chứ?"
Sắc mặt Triệu Đại Hà càng trầm xuống, bọn họ ở chỗ này... Cũng không coi như là làm trâu làm ngựa, dù sao lúc trước ở trong thôn, những việc này cũng đều phải làm, không làm nào có cơm ăn?
"Phụ thân, thời gian ba ngày lập tức tới rồi, đến lúc đó nếu bọn họ không cho chúng ta một lời nói, việc này sẽ không để yên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận