[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 205: Ta Muốn Cứu Chính Là Chính Ta (2)


Chương 205: Ta Muốn Cứu Chính Là Chính Ta (2)
Chương 205: Ta Muốn Cứu Chính Là Chính Ta (2)
Chương 205: Ta Muốn Cứu Chính Là Chính Ta (2)
Ánh sáng vàng tỏa ra, nắng sớm chiếu vào trong phòng, Tô Oánh mở mắt ra đã thấy hai đầu nhỏ rúc ở bên người mình, tư thế kia đều hận không thể trực tiếp treo ở trên người nàng.
Nàng cẩn thận đứng dậy ra nhà ở, mọi người đã từng người làm công việc của mình.
"Phu nhân tỉnh, buổi sáng hôm nay có ngũ cốc bánh bột ngô có nhân thịt." Vẻ mặt Lâm Thù Du cao hứng bưng một chậu nước đến trước mặt Tô Oanh cho nàng rửa mặt.
Tô Oanh nhìn vẻ mặt hưng phấn kia của Lâm Thù Du, hơi buồn cười: "Có nhân thịt là có thể khiến ngươi vui thành như vậy?"
Lâm Thù Du gật đầu: "Không dối gạt phu nhân, tuy hiện tại điều kiện cuộc sống là không tốt như ở kinh thành, nhưng mỗi ngày ta đều cảm thấy rất vui vẻ."
Không có ngươi lừa ta gạt, giữa thân nhân còn lại không chỉ có âm mưu quỷ kế, mọi người đều đơn giản trôi qua ngày lành, loại sinh hoạt này nàng ấy thật sự đã rất thỏa mãn.
"Vậy vẫn luôn tiếp tục vui vẻ đi."
Bạch Sương bưng cơm sáng vào trong phòng, lại múc cho Tô Oanh một chén canh lớn: "Phu nhân, ngươi mau ăn nhiều chút, ăn xong rồi trong nồi vẫn còn."
"Ừ, được."
Tô Oanh đang chuẩn bị ngồi xuống ăn thì cồn đã bị người gõ vang.
Nghe thấy động tĩnh ngoài cổng, thần kinh của mọi người đều trở nên căng chặt, đây đã trở thành phản ứng theo bản năng.
Tô Oanh cắn một miếng bánh bột ngô ngũ cốc, nuốt vào sau đó mới đứng dậy tới cạnh cửa, mở mắt mèo ra vừa thấy, lại là Hổ Uy và Kiều Dương.
"Tô nương tử, là ta Kiều Dương, ta dẫn đại ca ta tới."
Tô Oanh mở cửa ra, Kiều Dương đứng ở phía sau Hổ Uy, gần như cả người đều bị hắn ta che đậy.
"Có việc?"
"Đêm qua tiểu tử này trở về ta mới biết được là ngươi cứu hắn, hôm nay lại đây là đến cửa bái tạ riêng." Hổ Uy nói.
Tô Oanh nói: "Ngày hôm qua hắn đã cảm ơn."
"Hắn là hắn, ta là ta, mang đồ vật lên."
Hổ Uy mở miệng, thủ hạ phía sau hắn dẫn theo mười mấy con gà lại nắm hai con dê đi tới.
Tô Oanh nhướng mày, đẩy cổng ra: "Mời."
Vài người cầm theo gà, dẫn dê đi vào.
Tô Oanh và Hổ Uy bọn họ đến chính đường ngồi xuống, lúc này Tiêu Tẫn cũng đi đến.
"Kính đại danh Tề Vương đã lâu." Hổ Uy khách khí ôm quyền nói với Tiêu Tẫn.
Sắc mặt Tiêu Tẫn lạnh nhạt mở miệng: "Đã sớm không phải."
"Hôm nay lại đây, trừ tỏ vẻ cảm ơn ra, vẫn là nghe Kiều Dương nói Tô nương tử muốn biết con đường nhập hàng trên tay ta." Sau khi Hổ Uy ngồi xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói.
"Không sai."
"Cái này nói cho Tô nương tử cũng không sao, nhưng ta có một điều kiện."
"Điều kiện gì?"
Hổ Uy nói: "Ta hy vọng Tô nương tử các ngươi có thể về đến trận doanh chúng ta, chống đỡ xâm nhập bên ngoài còn có tác loạn bên trong với ta."
Tô Oanh khẽ nhướng mày: "Nơi này còn có bên ngoài xâm nhập?"
"Đương nhiên, nơi này không chỉ có một Lão Hổ Doanh cắm trại đặt chân, có đôi khi vì đoạt địa bàn, mọi người cũng đều sẽ động thủ, lúc trước cổ tộc chiếm cứ ở Lão Hổ Doanh, những người đó xác thật có điều kiêng kị, nhưng nếu chúng ta nhổ u ác tính là cổ tộc này, người của địa phương khác sẽ trở nên không kiêng nể gì."
"Ta không phản đối phân đến trận doanh của ngươi, nhưng ta cũng sẽ đặt ra một bộ quy tắc của ta."
"Quy tắc?"
"Không sai, không có quy củ sao thành được phép tắc, không có chế độ quy tắc, người trong tay ngươi vĩnh viễn đều chỉ là năm bè bảy mảng, khi ngươi không có cách nào bảo đảm cung cấp lợi ích cho bọn họ, chính là lúc bị bọn họ vứt bỏ, cho nên, sau khi quét sạch thực lực còn sót lại của cổ tộc, chính là lúc thi hành quy tắc của Tô Oanh ta ở Lão Hổ Doanh."
Hổ Uy cảm thấy chính mình đã xem thường Tô Oanh: "Trước thanh trừ dư nghiệt cổ tộc, chuyện sau đó có thể từ từ thương nghị."
"Không thành vấn đề, hôm nay ngươi không tới, ta cũng vừa lúc muốn đi tìm ngươi."
Tô Oanh nói đứng lên, lấy ra một túi dược to ra từ trong phòng.
"Trong lòng ngươi rõ ràng, người từng ăn thịt ở tửu lầu thân thể sẽ có cổ, dược này có thể ép cổ trong cơ thể bọn họ ra ngoài."
Hổ Uy nhìn một túi dược nói: "Ngươi muốn cứu những người đó?"
"Không, ta muốn cứu chính là chính ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận