[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 278: Trên Sườn Núi Có Tiền (1)


Chương 278: Trên Sườn Núi Có Tiền (1)
Chương 278: Trên Sườn Núi Có Tiền (1)
Chương 278: Trên Sườn Núi Có Tiền (1)
"Kiều thủ lĩnh đừng nóng giận, thủ lĩnh chúng ta không cần bất luận kẻ nào, chỉ muốn phản kích những người kia cùng Kiều thủ lĩnh."
Hổ Uy nghe vậy thì lông mày nhíu một cái: "Ngọ Phong thật sự cho rằng tất cả mọi người đều là kẻ ngu sao, chỉ cần làm một lần như vậy là hiểu rồi."
Nhiều năm trước, Hổ Uy mới đến không bao lâu thì đã bị Thanh Long Doanh trêu đùa, bảo là muốn dẫn người liên thủ cùng hắn ta để cướp lương thực của những người kia, kết quả là lúc hắn ta động thủ, Ngọ Phong không chỉ không phối hợp, mà còn trợ giúp những người kia, mặc dù sau đó hắn ta còn sống, nhưng mỗi lần nhớ tới chuyện này thì hắn ta đều hận không thể chém người của Thanh Long Doanh thành muôn mảnh!
"Kiều thủ lĩnh cũng chớ gấp từ chối, để tỏ lòng thành ý của chúng ta, thủ lĩnh sẽ để 200 bao lương thực ở sườn đất giữa vị trí của hai doanh, doanh Lão Hổ có thể tùy ý lấy về, cách mỗi ba ngày, chúng ta sẽ thả một lần, nếu như người của doanh Lão Hổ không cần, vậy thì chúng ta sẽ đợi ba ngày sau rồi khiêng đi, đã nói đến lời này rồi, nếu còn nói nữa thì cũng vô ích, sẽ lấy hành động để thể hiện tất cả, tại hạ cũng không quấy rầy Kiều thủ lĩnh nữa, cáo từ."
Hổ Uy không có ngăn cản người, mà sai người của mình đi theo.
Hắn ta cũng muốn xem, rốt cuộc là Ngọ Phong muốn đùa nghịch bằng hoa chiêu gì.
Nhưng mà, người đi tìm hiểu tin tức lại nhanh chóng quay về báo cáo, người của Thanh Long Doanh thật sự thả lương thực ở sườn đất.
"Thủ lĩnh, chúng ta có đến lấy số lương thực đó không?"
Hổ Uy nhíu mày thật chặt: "Xác định những thứ kia là lương thực sao?"
"Đúng vậy, có huynh đệ đã đến kiểm tra qua, là lương thực không tệ."
Hổ Uy biết chuyện này rất có thể có bẫy, nhưng từng túi lương thực đang ở trước mắt, không lấy thì phí: "Phái người đi lấy!"
Người của Thanh Long Doanh đã sai người đào một cái hố nhỏ ở bên sườn đất, hai trăm bao lương thực kia đều được đặt ở trong hố.
Lý Dũng mang người đến lấy tất cả lương thực về doanh Lão Hổ, nhưng mà để cho an toàn, sau khi Hổ Uy để bọn họ lấy lương thực thì đến chỗ Tô Oanh trước, để nàng xem qua, xem bên trong số lương thực này có bị người ta hạ độc hay không.
"Ngươi nói là Thanh Long Doanh muốn liên minh với doanh Lão Hổ, hai trăm bao lương thực này là thành ý sao?" Tô Oanh nhìn số lương thực ở trên xe, hỏi.
"Đúng vậy Tô nương tử, vốn là thủ lĩnh chúng ta không tin, nhưng mà đây là hai trăm bao lương thực, nếu như là thật thì chúng ta sẽ kiếm được lợi, cho nên thủ lĩnh liền để ta đến sườn đất nhìn xem, sau khi xác định thật sự là lương thực thì lập tức mang về cho Tô nương tử xem có độc hay không."
Tô Oanh gật gật đầu, nhưng mà nếu muốn kiểm tra kỹ hai trăm bao lương thực thì cũng không phải chuyện nhanh chóng, nàng để Lý Dũng chuyển hết số lương thực vào trong viện của mình, nàng muốn xem xét từng bao.
Mấy người Lý Dũng nhanh chóng làm theo.
Chờ đến khi chuyển lương thực xong, Lý Dũng mới nói: "Tô nương tử, bây giờ chúng ta không mua được lương thực, thủ lĩnh bên kia còn lại chưa đến ngàn bao lương, nhưng nếu không thể tập hợp đủ thì sẽ có phiền toái lớn, cho nên số lương thực này rất quan trọng với chúng ta."
Tô Oanh tỉ mỉ kiểm tra lương thực bên trong bao tải, cũng không có chú ý đến lời nói của Lý Dũng, chỉ cho rằng doanh Lão Hổ có nhiều người, cần số lượng lớn lương thực để trải qua mùa đông, nếu không có lương thực thì mùa đông sẽ bị chết đói, đó chẳng phải là một vấn đề lớn sao.
"Cứ để lương thực ở chỗ này của ta, chờ ta kiểm tra hết, xác định không có vấn đề thì sẽ gọi các ngươi mang về."
"Ài được, vậy làm phiền Tô nương tử."
Tô Oanh gật gật đầu, buổi chiều sẽ để Nhất Hào đến bên dòng suối luyện tập, nàng sẽ ở lại trong nhà kiểm tra những thứ thóc gạo này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận