[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 280: Có Chín Mạng Thì Cũng Chết (1)


Chương 280: Có Chín Mạng Thì Cũng Chết (1)
Chương 280: Có Chín Mạng Thì Cũng Chết (1)
Chương 280: Có Chín Mạng Thì Cũng Chết (1)
Tô Oanh nhìn đám người kia rất hứng thú thì càng nghi ngờ, sườn đất mà bọn họ nói tới chính là cái ruộng dốc ở giữa Thanh Long Doanh và doanh Lão Hổ, chỗ kia sẽ vô cớ xuất hiện tiền sao?
Nàng lại nghĩ tới, Lý Dũng nói Thanh Long Doanh cũng cho số lương thực kia ở sườn đất, đây chẳng lẽ là trùng hợp thôi sao?
Dị nhân là yêu quái, Tô Oanh dự định đến đó xem có chuyện gì xảy ra.
"Điền Mộc, ngươi kéo than củi đi về trước, ta đến phía sau sườn đất xem một chút."
Điền Mộc nhìn đám người kéo nhau đến sườn núi thì có chút lo lắng nói: "Phu nhân, hay là để ta kéo than củi về rồi đi cùng người."
Tô Oanh lắc đầu: "Ta cũng chỉ đi xem một chút thôi, sẽ nhanh chóng quay về."
Điền Mộc gật đầu: "Phu nhân, người cẩn thận chút."
Tô Oanh đáp lại, sau đó biến mất cùng đám người kia.
Tô Oanh mới đi đến sườn đất thì đã phát hiện bên trong có một đồng tiền.
Nàng ngồi xổm người xuống nhặt đồng tiền lên rồi nhìn một chút, xác định đúng là tiền thật.
Nàng nhìn chung quanh, tất cả đều là người đang tìm tiền.
Tô Oanh đi về phía trước, lại phát hiện trên đất xuất hiện một đồng tiền.
Nàng cứ đi một đường như vậy, nhặt một đường, mới đi có một đoạn ngắn mà đã nhặt được mấy chục đồng tiền.
Người ở xung quanh cũng như kiến về tổ, từ từ tụ lại sườn đất.
Tô Oanh đi đến phía trước, liền phát hiện bên trên sườn đất có một cái hố to, cái hố to này, hẳn là người của Thanh Long Doanh dùng để chứa lúa.
"Phát tài, phát tài, ta phát tài, trong hố này đều là tiền, ha ha ha!" Một người điên cuồng nhảy vào trong hố đào lấy bùn đất ở dưới chân, nhìn từng đồng tiền xuất hiện rồi hưng phấn kêu to.
Những người còn lại thấy thế thì cũng như phát điên mà nhảy vào bên trong hố đất.
Càng ngày càng có nhiều người nhảy xuống hố đất, Tô Oanh cảm nhận được rõ ràng là đất ở dưới chân đang lỏng ra.
Mặt của nàng trầm xuống, quay người muốn đi, đất ở dưới chân bị lún xuống, cả người nàng đều chìm vào bên trong hố đất.
Hố đất sập!
Trong lúc nhất thời, tiếng hét chói tai vì hoảng sợ vang lên bốn phía.
Tô Oanh là người phản ứng lại đầu tiên, đưa tay quăng dây thừng ở trên cổ tay ra, nhưng thảm thực vật ở xung quanh sườn đất rất ít, căn bản là móc câu trên dây thừng không có vật gì để kéo.
Núi bùn bị sập đập lên mặt của nàng, còn có càng nhiều người rơi xuống hơn, tiếng hét xung quanh thật kinh hoàng.
"Cứu mạng, cứu mạng!"
Cơ thể Tô Oanh va vào những người bên dưới, nàng giữ vững cơ thể, sau đó nhanh chóng đứng lên, nhìn tình huống chung quanh rồi nghĩ biện pháp rời đi, nhưng xung quanh hố đất giống như lốc xoáy, kéo bọn họ xuống sâu lòng đất.
Tô Oanh ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy có người nào đó rót đồ vào bên trong.
Tô Oanh né tránh ra, vừa ngửi thấy mùi thì sắc mặt của nàng lập tức trầm xuống, đó là dầu.
Những người kia muốn thiêu chết bọn họ!
Rất nhanh, lời của nàng suy đoán thành sự thật, có người ném bó đuốc vào.
Những người bị đổ dầu vào lập tức bốc cháy.
Hố đất đột nhiên sụp đổ, biến cố này làm kinh động những người đang nhặt tiền ở xung quanh, bọn họ hoảng sợ thét lên muốn trốn chạy, nhưng bọn họ vừa mới quay người thì đã phát hiện xung quanh sườn đất bốc khói trắng, sườn đất cháy rồi!
"Bốc cháy, bốc cháy, núi bị cháy rồi, mọi người mau chạy đi!"
"Chạy nhanh, núi cháy rồi!"
Đám người tan tác như chim muông.
Mặc dù thảm thực vật ở sườn đất không dày, nhưng cũng không ít, hơn nữa bây giờ lại là mùa thu, lần này vừa mới đốt, nhưng mà chỉ trong giây lát, toàn bộ sườn đất đều bị lửa lớn bao vây.
Làn khói của ngọn lửa gần như khiến màu trời chuyển sang màu xám đen.
Nhất Hào đang tập luyện ở bên dòng suối, nhìn lên trời một cái, luôn cảm thấy có chút kỳ quái.
"Tại sao hôm nay lại mờ mờ như vậy?"
"Các ngươi có ngửi thấy mùi gì không? Là thứ gì bị cháy có phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận