[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 312: Rất Nhanh Đã Đi Tìm Hắn (2)


Chương 312: Rất Nhanh Đã Đi Tìm Hắn (2)
Chương 312: Rất Nhanh Đã Đi Tìm Hắn (2)
Chương 312: Rất Nhanh Đã Đi Tìm Hắn (2)
"Trình Minh, ngươi có thể trồng cây ăn quả không?"
"Cây ăn quả? Phu nhân nói chính là cây ăn quả gì."
Tô Oanh xoay người vào nhà, ôm một bó cây giống ra.
Trình Minh cầm lấy cây giống nghiêm túc kiểm tra, hơi kinh ngạc nhìn nàng: "Đây là cây giống cam quýt, phu nhân có từ đâu?"
Tô Oanh không chút nghĩ ngợi nói: "Lấy được từ Hổ Doanh bên kia, là lúc trước Hổ Uy cho người mua, hiện tại có thể trồng sao?"
Trình Minh nói: "Dựa theo thiên thời hiện tại của chúng ta, hẳn là còn có thể đuổi kịp một chuyến gieo cây giống cuối cùng, lại muộn thêm chút sẽ không kịp, không biết có bao nhiêu cây giống này?"
Tô Oanh nghĩ đến tồn kho trong không gian nhíu mày nói: "Hẳn là cũng không nhiều."
"Không nhiều lắm?"
Tô Oanh nói xong đi ra cửa, lúc trở lại, đã kéo vài xe cây giống trở về.
Cái này cũng không trách lúc ấy nàng mua nhiều như vậy, thật sự là thứ này tiện nghi, một đồng tiền hai cây, nàng cảm thấy có lời, nên đều mua đặt ở trong không gian.
Trình Minh nhìn cây giống cao cao khiếp sợ đến không khép miệng được, đây còn gọi là không nhiều, nếu là tông phái nhỏ trồng những cây giống này đều còn trồng không xong!
Tiêu Tẫn nhìn nhiều cây giống như vậy vẻ mặt cũng kinh ngạc: "Hổ Uy mua nhiều cây giống như vậy làm cái gì?"
Tô Oanh nhướng mày: "Ta nào biết đâu."
Tiêu Tẫn nhìn Tô Oanh, thấy lúc nàng nói chuyện mày nhướng lên cao, căn cứ thời gian dài như vậy hắn quan sát kết luận ra là nàng đang nói dối, nhưng hắn không vạch trần, hắn chờ có một ngày nàng nói bí mật mà nàng vẫn luôn che giấu cho hắn.
Trình Minh nhanh để mọi người hỗ trợ lấy cây giống xuống, thuốc ngừa sâu chất đống lâu rồi gieo xuống sẽ không sống được.
"Phu nhân, ta thấy cái sườn núi lúc trước bị cháy kia rất thích hợp gieo trồng những cây giống này, nơi bị lửa đốt kia đã phì nhiêu chúng ta lại đi đào đất, gieo cây giống vào thì không cần lại khai hoang một lần nữa, như vậy có thể tiết kiệm không ít thời gian, cũng có thể ở trình độ nhất định nâng cao hiệu suất sống sót của cây giống."
Tô Oanh cũng cảm thấy sườn núi kia không tồi, không cao không thấp vừa vặn tốt: "Vậy ngày mai ngươi dẫn một trăm người khu vực phía Tây đi làm việc."
"Vâng."
Một đầu khác, nam nhân bị Tiêu Tẫn thả chạy về phía khu vực phía Nam.
Nam nhân chạy vào một nhà gỗ tinh xảo.
"Trưởng khu trưởng khu, tiểu nhân đã trở lại."
Ở một gian phòng phía cuối lầu hai của nhà gỗ, một nam nhân béo tròn đến đôi mắt hình chữ X đều không mở ra được đang nằm ở trên một giường gỗ to, ở bên người hắn ta còn có mấy mỹ nhân đang cho xoa bóp một thân thịt mỡ cho hắn ta.
"Ồn ào, tiểu tử ngươi tìm chết sao?" Long Bát từ trên giường ngồi dậy, bực bội trừng mắt nhìn nam nhân một cái.
"Trưởng khu đừng, đừng tức giận, ngài bảo tiểu nhân đi tìm hiểu tin tức đã tìm hiểu được rồi, hôm nay người khu vực phía Đông bên kia quả nhiên thu thập khu vực phía Tây, có người không phục, đều bị đánh đến phục."
Long Bát khẽ nhướng lông mày lên, lộ ra một đôi mắt gần như bị thịt mỡ che kín: "Chỉ chỉnh đốn?"
"Chỉnh đốn, chỉnh đốn, chính là nữ nhân lúc trước đánh với Thanh Long Doanh, đầu tiên để cho những người đó thành thật."
Long Bát từ trên giường đứng lên, hoạt động thân thể to mọng đi một vòng ở trong phòng: "Ngươi đi chuẩn bị lễ, ngày mai ta đi Hổ Doanh một chuyến."
"Vâng."...
Ban đêm, sau khi ăn cơm chiều, Hạ Thủ Nghĩa tìm Tô Oanh.
Tô Oanh thấy bộ dáng vẻ mặt khó xử của ông ấy chủ động mở miệng nói: "Hạ đại thúc có chuyện gì cứ việc nói là được."
Hạ Thủ Nghĩa hơi xấu hổ xoa xoa tay, như cảm thấy rất xấu hổ: "Vốn dĩ ta chính là trói buộc của phu nhân, không nên đề yêu cầu như vậy, nhưng có thể đoàn tụ với lão hữu nhiều năm, ta thật sự là..."
"Hạ đại thúc muốn ở chung với Mộ Dung đại thúc?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận