[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 313: Đều Nhận (1)


Chương 313: Đều Nhận (1)
Chương 313: Đều Nhận (1)
Chương 313: Đều Nhận (1)
A...
Vấn đề này, sao lại khiến người nghe lại có nghĩa khác như vậy?
"Trù nghệ của Mộ Dung huynh đệ chỉ có hơn lão phu chứ không kém."
Tô Oanh nhướng mày: "Làm đồ ăn còn ngon hơn ngươi?"
Hạ Thủ Nghĩa gật đầu: "Đúng vậy, có phương thức nấu ngon, ta còn học được từ chỗ của hắn."
Tô Oanh cười nói: "Mộ Dung đại thúc muốn ở nơi nào? Giống gian nhà của Hạ đại thúc sao."
Hạ Thủ Nghĩa thấy Tô Oanh đồng ý trong lòng vui mừng nói không nên lời: "Phòng của ta rộng, còn có thể lại đặt thêm một chiếc giường, không cần lại dọn ra phòng trống."
"Vậy được, đại thúc nhìn làm đi, người tới ta không ý kiến." Mỗi ngày bọn họ đều có nhiều miệng ăn như vậy, trong khoảng thời gian này thức ăn của bọn họ cũng không ít, nhưng trên mặt Hạ đại thúc lại đều không có thịt, có thể thấy được là thật sự vất vả, nhiều người lại đây hỗ trợ, nàng đương nhiên không ý kiến.
"Cảm ơn phu nhân, cảm ơn..." Hạ Thủ Nghĩa chân thành nói.
"Trong miệng cảm ơn cũng không đủ, ngày mai để Mộ Dung đại thúc bộc lộ tài năng, các ngươi đi ao cá bắt nhiều cá về chút."
Hạ Thủ Nghĩa cười lên tiếng: "Không thành vấn đề."
Hôm sau, Tô Oanh chia Nhất Hào bọn họ làm bốn phân đội, Tiêu Tẫn dẫn theo một đội nhân mã đi đốn củi, Điền Mộc dẫn người đi đào hố, Trình Minh lại dẫn người đi khai khẩn sườn núi, Tô Oanh lại đi Hổ Doanh trước, tính hỏi tình huống hai khu còn lại với hắn một chút.
Tô Oanh vừa đến Hổ Doanh đã thấy một nam nhân béo đến đôi mắt đều không mở được ra từ trên một chiếc xe ngựa bước xuống, nam nhân bước chân đi vào Hổ Doanh.
Long Bát căn bản là không có chú ý tới tồn tại của Tô Oanh, lập tức đi qua từ bên người nàng.
"Thủ lĩnh, trưởng khu khu vực phía Nam tới."
Hổ Uy dưỡng thương mấy ngày, vết thương nhẹ đều khôi phục đến không sai biệt lắm, nhưng hắn liên tiếp bị thương hai lần, dù sao cũng tổn hại gốc, cho nên mấy ngày này đều tu dưỡng ở Hổ Doanh.
Nghe được Long Bát tới cửa, hắn nhíu mày: "Sao lão sắc quỷ này lại chủ động đến đây, dẫn người vào đi."
"Vâng."
Long Bát rung rung đi vào cửa, Hổ Uy đều có thể cảm giác được nhà gỗ chấn động.
"Ngọn gió nào thổi lão sắc quỷ ngươi tới?"
Long Bát đặt mông ngồi xuống một ghế dài, dùng sức mở to mắt nhìn Hổ Uy: "Xem lời Kiều thủ lĩnh nói này, chúng ta chính là có giao tình huynh đệ, ta làm đệ đệ này đến thăm đại ca còn cần lý do gì, tới, đưa lễ vật cho Kiều thủ lĩnh đi."
Tô Oanh đứng ở ngoài cửa, đã thấy vài nữ tử trang điểm hoa hòe lộng lẫy đi vào.
"Kiều thủ lĩnh nhìn xem, mấy người này chính là còn chưa mất trong trắng, bảo đảm mềm mại ra nước."
Hổ Uy liếc mắt thấy thấy Tô Oanh đứng ở ngoài cửa, xấu hổ ho khan một tiếng, hắn ta vừa muốn mở miệng, đã thấy Tô Oanh lắc đầu với hắn ta, Hổ Uy chỉ có thể nuốt lời nói đến bên miệng vào.
"Được rồi, nói chuyện chính, ngươi tới làm cái gì?"
Long Bát chà xát tay: "Ta nghe nói Kiều thủ lĩnh thu một nữ nhân lợi hại."
Hổ Uy yên lặng liếc nhìn về phía Tô Oanh một cái, thứ ngu xuẩn này, sẽ không nói lời không nên nói chứ!
"Ngươi muốn nói cái gì?"
"Khu vực phía Tây miếng đậu hũ nát như vậy ngươi cũng cho nàng ăn, một miếng thịt mỡ như khu vực phía Nam chúng ta, không phải nàng cũng sẽ muốn nuốt vào bụng chứ? Kiều thủ lĩnh cũng biết, khu vực phía Nam chúng ta an phận nghe lời, có thể nói chuyện hay không."
"Nói chuyện cũng được, sau này dựa theo quy củ của chúng ta làm việc, chỉ cần ngươi không phá quy củ, cái gì cũng dễ nói."
Long Bát cười nói: "Quy củ gì?"
"Lúc trước ngươi ở Nam quốc phải giữ quy củ gì, sau này ở đây sẽ giữ quy củ đó."
Long Bát vừa nghe, mặt run rẩy tràn đầy dữ tợn: "Những quy củ này, ai tới quản?"
"Ta quản, ngươi muốn nghe, chờ quy củ chỉnh ra, ta để cho người đưa cho ngươi, nếu ngươi không vui, cổng Hổ Doanh này luôn mở ra, tùy thời ngươi đều có thể ra ngoài, nhưng ngươi muốn đi ra ngoài, vậy không khả năng lại để ngươi vào nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận