[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 361: Cả Ác Mộng Đều Là Nàng (1)


Chương 361: Cả Ác Mộng Đều Là Nàng (1)
Chương 361: Cả Ác Mộng Đều Là Nàng (1)
Chương 361: Cả Ác Mộng Đều Là Nàng (1)
"Bổn vương biết, lúc trước lưu đày đội ngũ Tiêu Tẫn, là ngươi đưa đi."
Lý Đạt đúng sự thật nói: "Là thảo dân đưa."
"Bổn vương muốn biết, dọc theo đường đi này Tô Oanh là cái dạng gì?"
Lý Đạt còn tưởng Tiêu Tuyệt sẽ hỏi chuyện của Tiêu Tẫn, không nghĩ tới hắn ta lại hỏi chính là Tô Oanh.
Tô Oanh, hít, ký ức của hắn ta không thể nói không khắc sâu... Kia quả thật chính là... Ác mộng sẽ không thiếu bóng dáng của nàng.
Đều biết chút việc Tiêu Tuyệt và Tô Oanh làm ở trong kinh, cũng không biết lúc này hắn ta hỏi nữ nhân bị hắn ta coi thường này làm cái gì.
"Rất... Rất lợi hại."
"Lợi hại bao nhiêu?"
Lý Đạt chà xát tay nói: "Tay xé Bạch Hổ, một chân nát đầu, quyền đánh quan sai? Hít... Còn có một mình đấu bạo dân? Coi mãng xà làm vật trang sức?" Lý Đạt cảm thấy thật sự là quá nhiều, mỗi một chuyện hắn ta nhớ lại đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Lý Đạt nói một câu, sắc mặt của Tiêu Tuyệt khó coi một phần, đến cuối cùng thậm chí khó coi đến chết lặng, nếu không phải chuyện xảy ra lúc trước, hắn ta nhất định cảm thấy Lý Đạt đang đùa hắn ta, nhưng hắn ta đã tận mắt nhìn thấy Tô Oanh bắt cóc hắn giằng co với vài trăm người, hơn nữa không sợ chút nào còn có thể toàn thân mà lui, đây tuyệt không phải là Tô Oanh hắn ta quen biết.
Tuyệt đối không phải!
"Nàng nào bắt đầu biến thành cái dạng này là từ khi?"
Lý Đạt nhíu mày suy nghĩ một hồi lâu, thật đúng là không có ấn tượng gì, lúc ấy người trong đội ngũ lưu đày quá nhiều, hắn ta rất ít chú ý tới mỗi người, mọi người đều đầu bù tóc rối vẻ mặt tử khí, hắn ta cũng sẽ không để trong lòng.
"Đại khái... Chính là hơn một tháng lưu đày? Không sai biệt lắm là thời gian kia đi." Quá cụ thể hắn ta đã không nhớ được, cả đầu óc đều là hình ảnh một chân Tô Oanh dẫm nát đầu...
"Khi xuất quan, Tiêu Tẫn còn sống sao?"
"Còn sống." Việc này cửa khẩu đều có ghi chép, hắn ta không làm giả được, chỉ là hắn ta không nghĩ nói, không chỉ còn sống, còn sống được khá tốt.
"Đôi chân kia cũng tốt?" Sắc mặt của Tiêu Tuyệt càng thêm âm trầm cho đến khi thấy Lý Đạt lắc đầu, sắc mặt của hắn mới hơi hoãn.
"Không có, vẫn luôn không đứng lên."
Trên mặt Tiêu Tuyệt lộ ra một nụ cười dữ tợn: "Đưa hắn ta ra đi thôi."
Lý Đạt nghe được lông tơ đều dựng lên, hắn ta rất sợ hãi Tiêu Tuyệt nói đưa hắn ta ra ngoài, là đưa hắn ta lên Tây Thiên.
Nhưng cũng may Tiêu Tuyệt cho rằng muốn mạng của hắn ta cũng không có bất kì chỗ tốt gì, nên cho hắn ta cút đi.
"Vương gia, Tô Oanh nữ nhân này dấu đến cũng thật đủ sâu." Thân tín Lương Khoan nói.
Lúc trước Tô Oanh chạy theo ở sau mông Tiêu Tuyệt như một tên ngốc, nào sẽ lợi hại như vậy.
"Vương gia có thể xác định người nọ chính là Tô Oanh sao?"
Lúc trước Tiêu Tuyệt cũng từng nghi ngờ, nhưng hắn có âm thầm quan sát mặt của Tô Oanh, xác thật là nàng không sai, cho nên hắn ta kết luận, lúc trước Tô Oanh chính là cố ý che dấu thực lực ở trước mặt hắn ta.
Tiện nhân này, rốt cuộc muốn làm cái gì!
"Nhưng Vương gia cũng không cần lo lắng, mặc dù Tiêu Tẫn không chết, thế lực của hắn ở Cẩm Thành bên kia cũng sẽ bị chúng ta chậm rãi tan rã, tất cả, đều không trở về được."
Nhưng không trừ Tiêu Tẫn, hận ý trong lòng Tiêu Tuyệt khó giải: "Lúc trước để ngươi đi tìm lính đánh thuê đến bây giờ đều còn chưa có tin tức truyền lại, rốt cuộc là chuyện như thế nào?"
Trên mặt Lương Khoan hơi cứng đờ, việc này hắn ta cũng rất bực bội, bọn họ cũng đã liên hệ đầu lĩnh lính đánh thuê bên kia, nhưng người bên kia vẫn luôn nói hai bên chặt đứt liên hệ bọn họ cũng đang tìm người, nhưng sau khi ra cửa khẩu, người của bọn họ đã biến mất theo Tiêu Tẫn bọn họ, giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, dù thế nào cũng đều không tìm thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận