[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 382: Lấy Hết Cả Trại (1)


Chương 382: Lấy Hết Cả Trại (1)
Chương 382: Lấy Hết Cả Trại (1)
Chương 382: Lấy Hết Cả Trại (1)
Tiểu thương này vừa dứt lời, chưởng quầy trong tiệm khác như thấy mật ong, cũng xông đến.
Tô Oanh một lát đã lâm vào trong vòng vây của bọn họ.
Cuối cùng, nhóm chưởng quầy đều vừa lòng cười tiễn Tô Oanh đi ra ngoài, Tô Oanh vỗ vỗ túi tiền hoàn toàn khô quắt, không thể không nói sức mua của nàng vẫn là rất cường hãn.
Đồ bị đưa đến địa phương chỉ định để nàng thu vào không gian, Tô Oanh mới vòng tới chỗ gia súc.
Khiến nàng ngoài ý muốn chính là, gia súc hôm nay còn nhiều hơn lần trước, hỏi một đại gia bán dê mới biết được, là sắp tết, mọi người đều lấy gia súc ra bán, đổi chút bạc tiết kiệm.
Cho nên khi Tô Oanh từ chỗ gia súc đi ra, trận địa kia còn lớn hơn lúc trước, nàng trực tiếp cưỡi trên lưng một con la, vung roi da kêu mấy đại thúc hỗ trợ giúp nàng lùa gia súc chạy tới ngoài cửa khẩu, khi ra cửa khẩu, nàng lại tránh ở dưới xe ngựa của người khác thuận lợi rời đi.
Kiều Dương nhìn đã sắc trời tối xuống không khỏi bối rối, lo lắng có phải Tô Oanh gặp được chuyện gì hay không.
"Nhị gia ngươi xem, Tô nương tử tới."
Kiều Dương duỗi dài cổ, đã thấy Tô Oanh cưỡi ở trên lưng một con la, vung roi dẫn theo một đám heo dê bò, gà vịt ngỗng con la đi về phía bên này.
"Ông trời, Tô nương tử sợ là muốn lấy hết tất cả trại gia súc của người trong cửa khẩu." Kiều Dương nhanh gọi người tiến lên hỗ trợ.
"Nhanh trói những gà vịt ngỗng đó lên trên xe đi."
"Tới."
Mọi người đến xe cầm dây trói móng vuốt gà vịt ngỗng lại để lên trên xe.
"Tô nương tử, heo này cũng để lên trên xe thôi, một đường này đừng để cho bản thân nó đi gầy mất."
Tô Oanh lại cảm thấy Kiều Dương nói rất có đạo lý, để cho hắn đưa mấy con heo to béo lên trên xe, trừ trâu và con la ra, con khác đều để lên trên xe đi, dù sao xe cũng để không.
Sau thu dọn xong, bọn họ mới bắt đầu khởi hành trở về.
"Tô nương tử, sao trên giày của ngươi có nhiều máu như vậy?"
Tô Oanh sợ vết máu trên người dọa người, sau khi đi trên đường còn mua riêng một trang phục thay ra, không nghĩ tới vẫn là bị Kiều Dương phát hiện.
"Lý lão gia kia muốn nuốt tất cả than củi, nổi lên ác ý với Trương lão gia, ta giúp hắn giải quyết người."
Kiều Dương không nghĩ tới còn có chuyện như vậy: "Ta nói nhìn Lý lão gia kia lấm la lấm lét không phải thứ gì tốt, Trương lão gia hắn không có việc gì chứ?"
Tô Oanh lắc đầu: "Không sao."
"Không có việc gì thì tốt, a, năm nay có Tô nương tử ở đây, chúng ta cũng có thể trôi qua mùa đông giàu có."
Kiều Dương nhìn một xe heo vịt dê bò đều sắp thèm đến chết, tuy cuộc sống của hắn ở Lão Hổ Doanh tốt hơn người bình thường, nhưng cũng không thể ăn một bữa thịt đều tận hứng, đặc biệt là mùa đông, mùa đông thiếu vật tư, trời lại lạnh, có thể có miếng ăn lửng dạ cũng đều không tồi, mỗi khi đến mùa đông mọi người đều sẽ nằm ở trong nhà để tránh tiêu hao nhiều thể lực, đói đến càng nhanh hơn.
Ban đêm đội ngũ qua canh hai mới trở lại Lão Hổ Doanh.
Mọi người nhìn nhiều gia súc như vậy, đều thèm đến nuốt nước miếng, nhưng bọn họ đều hiểu quy củ, Tô Oanh đã nói, những gia súc này là lấy tới sinh con, chỉ có sinh nhiều con, Lão Hổ Doanh bọn họ mới có thể có nhiều thịt ăn hơn.
Kiều Dương bọn họ giúp đỡ Tô Oanh đưa gia súc đến nhà.
Mấy ngày trước Tô Oanh để cho Điền Mộc xây dựng thêm lều gia súc, cũng không sợ sẽ không để được.
Hạ Thủ Nghĩa và Mộ Dung Đức ngủ ở sau phòng nghe thấy động tĩnh nhanh khoác xiêm y từ trong phòng đi ra.
Hai người cầm theo đèn dầu, thấy Tô Oanh lùa một đám gia súc ở ngoài cửa đều sợ ngây người.
"Phu nhân đã trở lại."
"Đã trở lại, nơi này không có việc gì, đại thúc các ngươi đều trở về ngủ đi."
Nếu đã dậy, nơi nào có đạo lý không hỗ trợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận