[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 404: Đêm Giao Thừa (1)


Chương 404: Đêm Giao Thừa (1)
Chương 404: Đêm Giao Thừa (1)
Chương 404: Đêm Giao Thừa (1)
Kiều Dương cứ nhét đồ trong tay của hắn cho Tô Oanh.
Hổ Uy thực sự mặc kệ đệ đệ ngốc nghếch của mình, đưa chân lên đá vào mông của hắn: "Còn không mau đem đồ vào đi, sao còn đứng chặn cửa ở đây nữa."
"Ai dô, đại ca, ngươi đá ta làm gì vậy!" Kiều Dương nhìn Hổ Uy với ánh mắt không hài lòng, đang ở trước mặt Tô nương tử đó, hắn không muốn mất mặt!
"Khách sáo rồi, bên ngoài lạnh lắm mau vào trong đi."
"Quấy rầy rồi." Hổ Uy còn ôm một hũ rượu lớn đến.
Tô Oanh đang chuẩn bị đóng cửa, Long Bát cũng đến, cứ như vậy, các vị khách của tối nay đều đến đủ.
Tối nay người đông, bên ngoài vừa lạnh, ngày mùng một bọn họ ăn ở trong nhà của bọn họ, với những đồ ăn giống nhau được chuẩn bị sẵn.
"Mau, mau tránh ra, đồ ăn lên rồi đây, đồ ăn lên rồi đây."
Mấy người Bạch Sương bưng thức ăn đi vào nhà, trong chớp mắt, hương thơm tỏa ra khắp nhà.
Kiều Dương ngửi thấy thèm tới mức chảy nước miếng: "Món này thật sự là thơm quá đi, tay nghề của Hà đại thúc và Mộ Dung đại thúc thật không thể chê được."
Bày ở giữa bàn là một tô canh gà, còn có hai con cá chiên xù, xối lên nước sốt chua ngọt, ngửi thôi cũng khiến nước miếng cứ tiết ra liên tục.
Hai người không nỡ giết quá nhiều gia súc, chỉ làm chị bò hoa, kho gân chân bò, còn làm há cảo nhân thịt bò, đợi qua giờ tý là hạ nồi và có làm một thau thịt bò ướp, canh bò rẻo, còn cả hai con thỏ nướng...
Một cái bàn lớn bày toàn là thức ăn, mọi người ngửi hương thôi cũng sắp không ngồi yên được rồi, bởi vì có quá nhiều người, nên bọn họ phân thành hai bàn, nữ nhân con nhỏ ngồi một bàn, nam nhân thì ngồi một bàn.
Tô Oanh rất vừa lòng với sự sắp xếp này, dạ dày của mấy người Bạch Sương đều nhỏ, ngồi cùng với bọn họ thì nàng có thể ăn được nhiều hơn!
"Nào nào nào đều ngồi xuống đi, ăn uống thoải mái đi, đừng khách sáo."
Mông của Tô Oanh vừa đặt xuống ghế thì không đứng dậy được nữa, nàng gắp thức ăn cho mấy đứa nhỏ trước, rồi sau đó vội vã ăn, nàng cầm đôi đũa lên gắp một miếng thịt thỏ nướng cho vào miệng, vừa giòn vừa mang mùi vị thơm nồng nặc của tương, cũng không biết Hà đại thúc dùng cái gì để ướp, tại sao có thể thơm như vậy!
Ngon tới mức Tô Oanh muốn nuốt luôn cả cái lưỡi của mình.
Hai vị đầu bếp nấu theo khẩu vị của mấy đứa trẻ, còn đặc biệt làm thịt bò viên chiên cho tụi nó, nặn cục thịt bò thành viên tròn rồi thả vào trong chảo dầu, viên thịt sau khi được chiên lại hấp bằng lửa nhỏ, vừa thơm vừa mềm, mấy đứa trẻ đã ăn sạch hết cả một dĩa.
Mọi người đều tưởng chắc là sẽ vừa ăn vừa nói chuyện, ai mà biết bởi vì thức ăn quá ngon nên mọi người chị mải lo ăn suốt bữa cơm, cho tới khi ăn no uống say rồi, Tô Oanh mới bưng chén canh lên húp một ngụm, vạch lên dấu chấm tròn hoàn mỹ cho buổi tối giao thừa hôm nay.
"Tay nghề của Hà đại ca và Mộ Dung đại ca đúng là không bình thường, coi miệng của tôi ăn không thể dừng lại được luôn." Mông Tư vẫn còn chần chừ đặt chén xuống, ông ấy đã không nhớ đã bao lâu rồi ông ấy không được ăn một bữa cơm ngon đến như vậy.
"Đúng vậy ngon lắm ngon lắm, thực sự là rất ngon." Long Bát cũng ăn tới mức miệng dính đầy dầu, hắn ta đã căng cả bụng mà vẫn không nỡ bỏ đũa xuống.
Hai vị đầu bếp nghe được sự tán thưởng của mọi người, trên mặt đã nở một nụ cười hài lòng, thân là một người đầu bếp, không có chuyện gì vui hơn là sự khẳng định tay nghề nấu ăn của mình.
Hạ Thủ Nghĩa cười nói: "Nếu như mọi người thích ăn, sau này có thể thường xuyên đến, cũng chỉ là thêm đôi đũa mà thêm."
Long Bát chùi miệng: "Hà đại ca, đây là do huynh nói nha, da mặt của Long Bát ta dày, sẽ không khách sáo với mọi người đâu."
"Không thành vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận