[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 418: Còn Có Càn Khôn Khác 2


Chương 418: Còn Có Càn Khôn Khác 2
Chương 418: Còn Có Càn Khôn Khác 2
Chương 418: Còn Có Càn Khôn Khác 2
Chính vào lúc hai người do dự xem có nên vào trong gọi người không, Tô Oanh mở cửa nhà vệ sinh bước ra.
Tô Oanh nhìn bọn họ đứng ở ngoài cửa nhìn chằm chằm về hướng của nhà vệ sinh thì cau mày: "Các ngươi muốn đi?"
Hai người liên tục lắc đầu.
"Hai ngươi không đi thì đứng ở đây làm gì, mùi này dễ ngửi à?"
Lâm Thù Du: "..."
Bạch Sương: "..."
"Phu nhân, sao người ở trong đó lâu đến như vậy thế?"
Tô Oanh chớp chớp mắt, nàng đã ở bên trong rất lâu rồi sao? Nàng ngẩng đầu lên nhìn mặt trời, dường như là vào đó cả một buổi sáng rồi: "Ồ, sơ ý ngủ thiếp đi."
Cái miệng nhỏ của hai người mếu ra, dáng vẻ đó thoạt nhìn là sắp khóc rồi.
"Phu nhân đúng là cực khổ quá rồi, đi vệ sinh cũng ngủ thiếp đi được."
"Đúng đó phu nhân, người, người mau trở về phòng, mau trở về phòng đi, nghỉ ngơi ở trong phòng, đợi đến khi ăn cơm nô tỳ sẽ gọi người."
Tô Oanh nghiên cứu cả một buổi sáng, mắt lại có chút nhức mỏi: "Được, ta đi ngủ một chút, có chuyện gì hai ngươi gọi ta là được."
"Vâng ạ."
Tô Oanh xoay người trở về phòng, vừa vào đã nằm xuống rồi.
Phía bên kia, một nhóm Hôi y nhân đang dẫn theo một đàn dã thú tiến gần về phía Lão Hổ Doanh.
Mùa đông ban ngày cực kỳ ngắn ngủi, ánh tà dương vừa mới lặn xuống, chớp mắt sắc trời đã tối đi.
Cửa lớn của Lão Hổ Doanh đốt lửa dùng để chiếu sáng.
Tiêu Tẫn đứng ở trên cửa tường cảnh giác quan sát mọi thứ xung quanh.
Rất nhanh, hắn cảm nhận được một luồng hơi thở dị thường.
Hắn cầm kính viễn vọng lên thì nhìn thấy có một đội ngũ đang chậm rãi di chuyển sang phía bên này.
"Toàn bộ thành viên đề phòng, có người đi về phía bên này rồi."
Nghe vậy, Ngũ Hào nhanh chóng chạy đi truyền lời, tất cả mọi người đều chuẩn bị tinh thần mười hai vạn phần.
Tiêu Tẫn lấy ra cung tên từ một bên, chậm rãi kéo căng cung tên, nhắm chuẩn về phía những người di chuyển về hướng bên này.
Đợi sau khi đối phương tiến đến gần, hắn thông qua kính viễn vọng nhìn thấy được dáng dấp của bọn họ, người đến ăn mặc khá giống với Hắc y nhân hôm qua, nhưng điểm khác biệt là, những người tối này đến, quần áo mặc trên người là màu xám.
Sau khi đối phương đi vào phạm vi tầm bắn, đầu ngón tay Tiêu Tẫn lỏng, mũi tên sắc nhọn xen lẫn với khí thế ác liệt bay ra ngoài.
"Phụt" một tiếng, một tên Hôi y nhân không chút phòng bị đã bị mũi tên nhọn đâm xuyên qua lồng ngực, sau khi cơ thể cứng đờ trong chốc lát, trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Đột nhiên bị tập kích, khiến cho toàn bộ Hôi y nhân đều trở nên cảnh giác.
"Đề phòng!"
Hôi y nhân đều dừng bước chân đang tiến về phía trước, hiển nhiên, bọn họ đều không phát hiện ra bây giờ bản thân mình đang bị nhốt trong trận pháp.
Tối hôm qua sau khi Hắc y nhân phá hỏng trận pháp, hôm nay Tiêu Tẫn đã lập tức thay đổi phương hướng của trận pháp, bày binh bố trận lại, mặc dù thời gian khá là gấp gáp, nhưng vẫn có tác dụng.
Tiêu Tẫn lại lấy ra một mũi tên, lần này, hắn không hề chần chờ mà kéo căng cung tên.
Mũi tên bắn lén xuất hiện giữa không trung, sát khí phân tán.
Sau khi Hôi y nhân cảm giác được sát khí tới gần lập tức rút ra vũ khí của mình nhằm muốn ngăn cản.
Nhưng lúc mũi tên càng lúc càng gần, hắn ta kinh ngạc phát hiện động tác của bản thân vậy mà lại trở nên chậm chạp, muốn dùng toàn lực né tránh nhưng vẫn bị đâm trúng bắp đùi.
"A!"
Hôi y nhân đau đớn gào lên một tiếng, ngã quỵ xuống mặt đất.
Hôi y nhân dẫn đầu tức giận lấy cái còi trên người thổi lên, dã thú đi theo sau lưng bọn họ trong nháy mắt trở nên nóng nảy, điên cuồng xông về phía cửa lớn của Lão Hổ Doanh.
Khác với con người, rất nhiều động vật là dựa vào khứu giác để phân biệt phương hướng, trận pháp rất khó nhốt bọn chúng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận