[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 419: Đánh Bại (1)


Chương 419: Đánh Bại (1)
Chương 419: Đánh Bại (1)
Chương 419: Đánh Bại (1)
Nhưng mà trước đó Tiêu Tẫn đã nghĩ đến điểm này, cho nên đồng thời đã đặt bẫy ở ngoài cửa, lúc những con dã thú đó xông đến thì sẽ rơi xuống bẫy.
Nhưng số lượng của bọn chúng quá mức khổng lồ, cái bẫy căn bản không thể nào ngăn hết bọn chúng lại.
Tiêu Tẫn nhìn mấy con dã thú gần như sắp xông đến trước cửa, lấy con ốc biển Tô Oanh đưa cho hắn ra thổi lên.
Vào khoảnh khắc tiếng ốc biển vang lên, những con mãnh thú nóng nảy, hung tàn dừng lại với tốc độ không thể tưởng tượng được.
Chúng nó hoặc là vẫy đuôi, hoặc là vẫy bộ lông trên người mình, đều cứ như những con sủng vật ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ, cứ như đang đợi chủ nhân đến trấn an.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hôi y nhân ở phía sau kinh hoàng không thôi.
Bọn họ không dám tin những con dã thú mà bọn họ vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, dùng để xưng bá ở Bắc Hoang vậy mà lại không nghe chỉ huy nữa.
Hôi y nhân dẫn đầu cầm lấy cái còi dùng sức thổi lên, những con dã thú yên tĩnh kia lần nữa trở nên nóng nảy.
Miệng Tiêu Tẫn thổi ốc biển, trên tay thì đã kéo căng cung tên, nhắm chuẩn vào Hôi y nhân thổi còi.
Trong lúc Hôi y nhân không phòng bị, mãnh liệt buông lỏng cung tên trong tay.
Mũi tên sắc nhọn nhanh chóng bay về phía Hôi y nhân.
Hôi y nhân cảm nhận được sát khí ập đến, vẻ mặt trở nên nghiêm túc mà bỏ cái còi trong tay xuống, kéo áo bào xám trên người mình "ầm" một tiếng, sau khi một luồng khói xám đậm đặc bốc ra rồi không thấy bóng dáng hắn ta nữa.
Nhưng, thứ biến mất cùng lúc đó còn có mũi tên do Tiêu Tẫn bắn ra.
Lúc Hôi y nhân lần nữa xuất hiện, là ở phía sau một cây đại thụ, đáy mắt hắn ta lộ ra một vẻ đau đớn, trên mũi tên trên tay sau đó lấy dao nhỏ ra, cắn răng chặt đứt mũi tên.
Hắn ta đau đớn gầm nhẹ một tiếng, trên ở phía sau cái cây lần nữa thổi còi lên.
Nhưng tiếng của đối phương lại áp chế tiếng còi, những con dã thú kia trở nên không nghe theo chỉ lệnh nữa.
"Hôi hộ pháp, chuyện này là thế nào?"
Hôi hộ pháp nhìn những con dã thú mất khống chế đó, đáy mắt cũng tràn đầy nghi hoặc, nhưng nếu bọn đã tới rồi, tuyệt đối sẽ không trở về tay không."
"Ngươi âm thầm theo dõi, điều tra, một khi có gì không đúng thì nghĩ cách thoát thân."
"Vâng."
Sau khi Hôi y nhân đáp xong rồi trốn ra phía sau cây, Hôi họ pháp bước ra từ phía sau cây đại thụ: "Tất cả mọi người nghe lệnh, đi theo sủng thần giết vào trong, một người cũng tha!"
"Gầm!"
Hôi y nhân gào một tiếng cứ như những con dã thú rồi lao về phía Lão Hổ Doanh.
Mà Tiêu Tẫn lại không cho bọn họ cơ hội vào trong.
"Chuẩn bị hỏa liên."
"Vâng."
Thủ vệ của Hổ Doanh nhanh chóng đem dây xích đã cột đầy gỗ và rơm rạ ra lấy lửa châm lên, sau đó hung hăng đánh về phía Hôi y nhân muốn leo lên từ phía dưới tường thành.
Chiều dài của hỏa liên đã thông qua tính toán chính xác, vừa khéo có thể đánh trúng người ở phía dưới.
Không có sự trợ công của dã thú, sức chiến đấu của nhóm Hôi y nhân này giảm mạnh, thậm chí ngay cả cửa cũng không vào được, thấy vậy, tinh thần của nhóm binh sĩ lại càng tăng thêm.
Lúc ra tay, đó là không hề lưu tình dù chỉ một chút.
Tiêu Tẫn lần lượt kéo căng cung tên trong tay mình, nhìn những tên Hôi y nhân đó từng người từng người ngã xuống, lại biến thành từng bãi từng bãi máu tanh hôi.
Đội ngã của hai bên vẫn luôn chiến đấu hăng say đến khi trời sáng choang.
Hôi hộ pháp nhìn người bên cạnh liên tục ngã xuống, cắn răng xoay người chạy.
Nhưng hắn ta lại không biết mình đã rơi vào tầm ngắm dưới mũi tên của Tiêu Tẫn.
"Ngạch!"
Lồng ngực Hôi hộ pháp trong nháy mắt bị mũi tên nhọn đâm thủng.
Hắn ta chết không nhắm mắt với cặp mắt trợn tròn, cơ thể cứng ngắc ngã xuống.
Hôi y nhân còn lại nhìn thấy thủ lĩnh ngã xuống rồi đều hít một hơi lạnh, cũng không dám tiếp tục hiếu chiến, xoay người rút quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận