[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 423: Chơi Cũng Vui Thật (1)


Chương 423: Chơi Cũng Vui Thật (1)
Chương 423: Chơi Cũng Vui Thật (1)
Chương 423: Chơi Cũng Vui Thật (1)
Chim nhỏ đã hoàn toàn bao phủ bầu trời ở Lão Hổ Doanh, nhìn thấy đâu đâu cũng thấy cảnh tượng như vậy nên người của Lão Hổ Doanh vô cùng sợ hãi mà trốn vào nhà của mình.
"Nhanh lên, đi vào nhà, đi vào nhà hết đi." Thanh niên trai tráng cầm đủ loại vũ khí đi ra đánh chim, còn người nhà, đàn bà và trẻ nhỏ thì trốn hết vào trong nhà.
Nhưng hầu như nhà nào ở Lão Hổ Doanh đều làm bằng gỗ nên những con chim kia nhanh chóng mổ nóc nhà thành những cái hang lớn.
"A! A! Mấy con chim nhỏ chết tiệt này, đánh chết chúng mày."
Những con chim nhỏ thừa cơ hội bay vào trong nhà đều bị những người già, nữ nhân và trẻ nhỏ tiện tay bắt được vũ khí mà đánh.
Những con chim bay bao phủ toàn bộ Lão Hổ Doanh lập tức hoảng sợ.
"Những này chim này dù đánh như thế nào cũng không hết, thực sự là quái lạ." Bọn Hổ Uy ở bên ngoài, trên người đã có rất nhiều vết thương bị chim mổ, nhưng bọn họ không chút nào muốn lui bước.
Tô Oanh nhìn xác chim gần như đã chiếm đầy một sân thù gân xanh trên trán hằn lên. Số lượng chim thế này thực sự là quá nhiều, nếu cứ tiếp tục đánh như thế thì không thể đánh xong.
Nghĩ đến đây, nàng lại xoay người tiến vào trong phòng và tiến vào không gian, nàng muốn tìm xem có vũ khí nào có thể nhanh chóng xử lý chúng nó.
Ở cửa chính, Tiêu Tẫn lấy ốc biển ra thổi vang, cố gắng khống chế những con chim kia nhưng chết là những con chim nhỏ này không bị ốc biển khống chế.
"Mau chuẩn bị đuốc, rối đốt lên, chúng nó sợ lửa."
"Vâng."
Tô Oanh lại từ trong không gian đi ra, nàng gánh khẩu súng dài bằng nửa cơ thể lên người: "Ngày hôm nay phải giết chết chúng mày." Nàng gánh khẩu súng lên thang gỗ rồi bò lên nóc nhà.
Những con chim kia nhìn thấy trên nóc nhà có người, thì giống như phát hiện vùng đất mới mà từng con điên cuồng lao đến Tô Oanh.
Tô Oanh nở nụ cười chết chóc trên môi: "Thoả thích thưởng thức đi, bảo bối!"
Nàng nhắm nòng súng ngay phía đàn chim rồi bóp cò không chút do dự.
Lập tức, những tia laser bắn ra như mưa kiếm, bay về phía lũ chim với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được.
Xác của những con chim bị súng laser bắn trúng rơi xuống rào rào, lập tức chất thành chồng xác cao ở trong sân.
Tô Oanh xoay người, thay đổi phương hướng rồi lại nổ súng.
Nhìn xác chim rơi xuống, sát khí nơi đáy mắt Tô Oanh càng thêm sâu, gần như đỏ bừng cả mắt.
Trận chiến khốc liệt này kéo dài từ ban ngày cho đến khi mặt trời dần xuống núi, mà cũng không có dấu hiệu kết thúc.
Người bên trong Lão Hổ Doanh đánh chim đã kiệt sức, mọi người chỉ có thể thay phiên nhau ra khỏi nhà, thậm chí còn không có thời gian để uống nước.
Cửa trước sân sau của nhà nào nhà nấy và thậm chí là trong nhà đều có đầy xác chim, hầu như không có nơi nào để đặt chân.
Hồng Y nam tử nhìn chim trên trời càng ngày càng ít nên chỉ có thể lấy sáo ngọc của bản thân ra mà thổi.
Đám chim nhỏ nghe thấy tiếng sáo ngọc, thân thể bắt đầu bay lên trên, chúng không công kích nữa mà bay về phía sau núi.
Nhìn đàn chim dần tản đi, ánh nắng chiều tà rốt cục cũng hiện lên dáng vẻ vốn có.
Chim rời đi, tất cả mọi người trong doanh trại đều bất lực ngã xuống trên mặt đất.
Trận chiến này thật sự rất mệt.
Tiêu Tẫn để xuống súng dài trong tay xuống và dập tắt ngọn đuốc, sau đó hắn lập tức sai người tới thống kê tình hình thương vong.
Tô Oanh cũng cất súng trong tay đi.
Nàng leo xuống từ trên nóc nhà nhưng xác chim thực sự là quá nhiều, nhiều đến nỗi những bậc dưới của cầu thang đều có đầy xác chim.
Tô Oanh nắm một xác chim len để kiểm tra một phen, sau khi xác định bọn chúng không có độc thì nhấc toàn bộ xác chim quanh chân lên.
"Gào gừ!"
Bầy sói bò ra khỏi núi xác chim từng con một, trên người chúng nó cũng có không ít thì nhiều vết chim mổ, đâu đâu cũng có vết máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận