[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 444: Bắt Sống (2)


Chương 444: Bắt Sống (2)
Chương 444: Bắt Sống (2)
Chương 444: Bắt Sống (2)
"Nữ hoàng của các người đã chết trên tay ta, nếu các ngươi muốn tuẫn táng theo nàng ta có thể cắn thuốc độc ở trong miệng, nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn nghe lời ta."
Ánh mắt mấy người này tràn đầy mê man nhìn về phía Tô Oanh, dường như đang cố gắng lý giải ý nghĩa lời nói của nàng.
"Chúng tôi nghe theo sẽ không phải chết sao?" Một người mặc áo dài màu đỏ đậm nhỏ giọng cẩn thận hỏi lại.
Tầm mắt Tô Oanh rơi xuống người hắn: "Đương nhiên nếu trong số các ngươi có ai có mưu đồ báo thù cho nữ hoàng của các ngươi, ta sẽ cho tất cả mọi người chôn cùng hắn!"
Báo thù...
Những người đó hai mặt nhìn nhau, hình như đang hận không thể giải thích cảm giác này là cái gì nữa.
Nếu nghe lời thì bọn họ còn có thể sống giống như trước, vậy thì bọn họ nghe lời.
Tô Oanh cũng khó có thể lý giải được nội tâm của mấy người này, hiện tại nàng chỉ có một mình ở chỗ này, cũng không có cách để trông chừng bọn họ, cũng không biết tình hình bên chỗ Lão hổ doanh ra sao rồi.
"Đi, đưa tất cả các người đi ra khỏi chỗ này." Tô Oanh nói với một người mặc đồ đen.
Người mặc đồ đen thấy Tô Oanh không tính giết hắn liền ngoan ngoãn xoay người kêu gọi mọi người đi đến sân huấn luyện.
Đám người này tận mắt chứng kiến trận quyết đầu giữa Tô Oanh và Ngụy Cơ tối hôm qua đã sớm bị lực sát thương của Tô Oanh dọa cho sợ run cả người, lúc này bị lùa ra ngoài khiến họ nghĩ Tô Oanh chắc là muốn mạng của họ.
"Ai trong số các ngươi biết Lão Hổ Doanh nằm ở chỗ nào." Tô Oanh nhìn thấy một đứa trẻ liền hỏi.
Đứa nhỏ này sợ hãi đến mức không dám nhìn vào mắt của nàng.
Lúc này một thằng nhóc mười tuổi mang theo ánh mắt quật cường đứng dậy.
"Ta biết, ta biết chỗ đó."
"Ngươi từ đâu tới đây?"
Thằng nhóc nói: "Cha mẹ ta là người của Thanh Long doanh cho nên ta biết Lão Hổ doanh ở đâu."
"Ngươi là tù binh của Thanh Long doanh bị họ bắt tới đây?"
"Phải."
"Được, ngươi lập tức ra khỏi nơi này, đến Lão hổ doanh xem tình hình bên đó như thế nào. Nếu có thể đi vào thì nói cho người bên trong biết chỗ này đã bị ta dọn dẹp xong rồi, bảo bọn họ lập tức dẫn người đến đây. Nếu ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ ta tất nhiên có phần thưởng cho ngươi."
Thằng nhóc tỏ vẻ không tin tưởng lắm nhìn nàng: "Ngươi, ngươi sẽ không giết ta sao?"
Tô Oanh nhướn mày: "Vì sao ta lại muốn giết ngươi?"
"Ta, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"
Tô oanh chỉ một người áo đen để hắn mang theo thằng nhóc này ra ngoài.
Người mặc áo đen ngoan ngoãn nghe lời, mang theo thằng nhóc chạy trên con đường lát gạch.
Người áo đen đi xong rồi quay trở lại không mất nhiều thời gian, hắn quay về vị trí đứng trước đó, Tô Oanh ngạc nhiên trước sự nghe lời của hắn.
"Những người phục vụ cho nữ nhân kia có màu gì?"
Những người mặc đồ màu đỏ và xanh đều đứng dậy.
Tô Oanh nhìn thấy hai màu sắc khác biệt rõ ràng trên người bọn họ, khóe mắt giật giật, đỏ và xanh, cách thưởng thức cũng khá độc đáo.
"Các ngươi biết hết tất cả mọi thứ trong cung điện sao?"
Người áo đỏ và người áo xanh gật đầu rồi lại lắc đầu.
"Hộ pháp mới biết được." Một người áo xanh mở miệng nói.
"Hộ pháp nào thế?"
Mấy người áo xanh sôi nổi nhìn về một phương hướng nào đó.
Lục hộ pháp đón nhận ánh mắt của mọi người, rất nhanh dưới đáy mắt đã hiện sự hoảng loạn.
Tô Oanh nhìn tới rồi vẫy vẫy tay với hắn: "Lại đây."
Lục hộ pháp đi tới trước mặt Tô Oanh, Tô Oanh còn chưa kịp lên tiếng thì hắn đã quỳ xuống.
Những người còn lại thấy hắn quỳ thì cũng dồn dập quỳ xuống theo.
Tô Oanh: "..." Tự giác như thế sao?
"Dẫn ta vào cung điện, ta phải biết hết từng nơi trong cung điện."
"Vâng."
"Còn những người khác thì tản ra đi, sau khi tu sửa thành trì bị phá hoại xong thì tới giữa sân chờ lệnh."
"Vâng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận