[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 469: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (1)


Chương 469: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (1)
Chương 469: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (1)
Chương 469: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (1)
Sau đó mấy ngày, đám người Tô Oanh cũng bận rộn ở thành Thiên Khôi, mãi đến gần cuối tháng thì cuộc sống của mọi người mới dần dần ổn định trở lại.
"Thành chủ, người đến mua dược đã tới."
Tô Oanh đang ngồi xếp bằng trên ghế, chậm rãi phun ra chân khí đã chìm vào đan điền, sau đó mới từ từ mở mắt ra.
"Trước kia đối phương đến vào lúc này?"
Lục hộ pháp gật đầu: "Vâng, chủ yếu họ đều đến vào khoảng cuối tháng một."
"Mời mọi người vào đi."
"Vâng ạ."
Tô Oanh hạ hai chân xuống, đợi một lúc, một người quấn áo lông cáo toàn thân, chỉ lộ ra đôi mắt đi vào với Lục hộ pháp.
Đối phương bước vào đại điện, sau khi nhìn rõ dáng dấp Tô Oanh, hắn ta sững sờ.
Tô Oanh nhìn thấy vẻ mặt hắn ta thay đổi: "Xem ra ngươi biết ta."
Lúc đầu, nàng còn tưởng hắn ta ngạc nhiên vì thấy vương tọa đổi người, nhưng xét từ đôi mắt khiếp sợ và vẻ ngạc nhiên của hắn ta, không chỉ đơn giản là việc đổi người này.
Hứa Tam phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện mình thất thố: "Bệ hạ thứ tội."
Tô Oanh vừa nghe thấy giọng nói này có chút quen thuộc, hình như đã nghe ở đâu đó, nhưng nhất thời lại không nhớ ra: "Trước đây khi giao dịch với nàng ấy, ngươi đều giấu mặt sao?"
Hứa Tam suy nghĩ một chút, sau đó cởi mũ cùng khăn che mặt, thẳng thắn lộ ra bộ dáng của mình trước mặt Tô Oanh.
Tô Oanh nhìn khuôn mặt hắn ta, cau mày, như thể nhớ lại nàng đã gặp hắn ta ở đâu.
Hứa Tam nhìn Tô Oanh mỉm cười: "Bệ hạ còn nhớ bộ da hổ trắng đó không?"
Nghe hắn ta nói như vậy, Tô Oanh nhớ ra: "Ngươi chính là chủ nhân tiệm cầm đồ kia."
Hứa Tam cung kính nói: "Trí nhớ bệ hạ thật tốt."
"Gặp ngươi ở đây đúng là bất ngờ."
"Tại hạ cũng vô cùng kinh ngạc." Làm sao hắn ta có thể tưởng tượng được, một tháng không tới, nữ hoàng thành Thiên Khôi lại biến thành Vương phi Sở quốc ngốc nghếch kia rồi!
"Thế giới thật rộng lớn, mọi chuyện đều có thể xảy ra."
Tô Oanh nói xong, nàng cho người mang dược lên: "Quy tắc cũ, giá cũ."
Hứa Tam thấy thế liền đi lên thử dược.
Sau khi kiểm tra, hắn ta chắc chắn dược không có vấn đề gì, nhưng trong lòng lại vô cùng tò mò về việc Tô Oanh trở thành nữ hoàng thành Thiên Khôi như thế nào.
Nhưng hắn ta không ngốc, vấn đề không nên hỏi, hắn cũng sẽ không hỏi thêm một chữ lung tung nào.
"Dược này không có vấn đề gì, tại hạ đã chuẩn bị tiền sẵn rồi ạ."
Hứa Tam quay về phía ngoài cửa điện gọi một tiếng, lúc sau có người mang theo một cái rương đi vào.
Hứa Tam bước tới mở rương ra, bên trong đều là vàng sáng chói.
"Đây là số tiền của chuyến hàng này, bệ hạ kiểm kê đi ạ."
Tô Oanh liếc nhìn Lục hộ pháp: "Tiểu Lục, đếm tiền đi."
Lục hộ pháp: "..." Hắn có vẻ hơi không hài lòng với xưng hô này, nhưng hắn không dám nói gì, bước tới đếm số vàng trước.
Sau khi xác nhận số lượng vàng là chính xác, hắn đứng dậy, gật đầu với Tô Oanh: "Bệ hạ, số vàng này không có vấn đề gì cả."
"Rất tốt." Tô Oanh lấy ra từ trên người một bản danh sách, nhờ Lục hộ pháp đưa cho Hứa Tam: "Tháng sau khi ngươi trở lại, giúp ta mang những thứ này tới đây. Tiền sẽ được quy ra từ tiền dược, ta sẽ đưa thêm cho ngươi một ít dược."
Hứa Tam tiến lên nhận lấy danh sách trong tay nàng, nhìn xem một chút, hắn ta còn tưởng Tô Oanh muốn thứ gì đó, nhưng không ngờ chỉ là những thứ cần thiết hàng ngày như củi, gạo, dầu, muối, nước tương, giấm chua và trà.
"Ta có thể mua nó sao?"
Hứa Tam là ai, hắn ta chính là thương nhân có thủ đoạn nhất ở kinh đô Sở quốc đấy, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội mặc cả này.
"Có điều bệ hạ không biết, chỉ là đường xá từ bên ngoài đi vào đây rất xa xôi, còn có..."
"Ngươi nói có thể hay không là đủ rồi."
Tô Oanh nhẹ nhàng ngắt lời hắn ta, đôi mắt tinh tường kia gần như viết ra hết tính toán trong đó, làm như nàng không biết hắn ta đang nghĩ gì vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận