[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 470: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (2)


Chương 470: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (2)
Chương 470: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (2)
Chương 470: Thế Giới Này Thật Sự Điên Rồi (2)
Hứa Tam dừng lại, nhìn ra tính khí của Tô Oanh, dự định thay đổi chiến lược: "Có thể."
"Nếu có thể, hãy mua nó đi, ta sẽ cho ngươi một mức giá hợp lý."
Ở chỗ của người khác, Hứa Lão Tam dù có khôn khéo đến đâu cũng không dám giở trò: "Vậy thì tại hạ xin cáo từ."
"Tiểu Lục, tiễn khách."
Lục hộ pháp đưa Hứa Tam ra ngoài thành.
"Lục hộ pháp, chờ chút."
Lục hộ pháp nghi ngờ quay đầu lại.
Hứa Tam cười nói: "Không nghĩ tới, một tháng không gặp, nữ hoàng lại đổi người."
Lục hộ pháp ừ một tiếng: "Đúng vậy."
"Này... nữ hoàng tiền nhiệm..."
Gương mặt Lục hộ pháp không chút biến đổi, nói: "Đã chết rồi."
Hứa Tam sửng sốt, đã chết rồi, trước đó hắn ta đã từng nhìn thấy sức mạnh của nữ nhân điên cuồng kia, nói chết thì chết sao?
Bây giờ Tô Oanh đang ngồi trên vị trí kia, nói cách khác, nàng là người đã giết chết nữ nhân điên đó?
Hứa Tam kinh ngạc lắc đầu, thế giới này thật sự điên rồi.
Trước đây, khi Tô Oanh mang tấm da hổ đến tiệm cầm đồ, hắn ta thấy nàng trông quen mắt, mãi về sau hắn ta mới nhận ra nàng thực chất là Vương phi bị người đời cười nhạo ở kinh đô, nhưng giờ đây, thế mà Vương phi này lại trở thành người thống trị thành Bắc Hoang?
Nếu không tận mắt nhìn thấy thì nhiều người cũng sẽ không tin đó là sự thật.
Không biết Tiêu Tuyệt có hối hận không nếu thấy Tô Oanh lợi hại như vậy?
Hứa Tam lại lắc đầu, thôi đi, dù sao chuyện này cũng không liên quan tới hắn ta, kiếm thật nhiều tiền mới là vương đạo.
Hứa Tam dẫn theo người chậm rãi rời đi.
Trong cung điện, ngay khi Hứa Tam vừa đi, Tô Oanh đã cho hôi y nhân* có năng lực theo dõi đứng đầu âm thầm đi theo.
*hôi y nhân: người mặc đồ xám.
Thời gian họ đến Bắc Hoang còn quá ngắn, vẫn còn chưa biết nhiều điều về vùng đất bí ẩn này, nàng cần phải biết nhiều người trong số họ đến từ đâu, nàng cần biết rõ con đường kia có giống nhau hay không.
"Hãy mang tất cả số vàng này đến trong điện của ta đi."
"Vâng ạ."
Sau khi vàng được mang xuống, Tô Oanh đứng dậy rời khỏi cung điện, nháy mắt đã ở bên ngoài kho dược phẩm.
Mấy ngày nay, Tranh hộ pháp đã bắt đầu giảng dạy cho chanh y nhân* do Ngụy Cơ đào tạo trước đó, sau khi giảng bài, không lâu nữa họ sẽ có thể đầu tư vào kho dược phẩm để tiến hành chế thuốc.
*chanh y nhân: người mặc đồ cam.
Tô Oanh đi đến kho dược phẩm, tìm đến chanh y nhân đang tạm thời phụ trách lúc này.
"Thành chủ."
Tô Oanh bảo hắn đứng dậy, sau đó đưa tập sách trong tay giao cho hắn: "Ngươi nhìn xem, ngươi có thể chế thuốc trên đó không."
Chanh y nhân tiếp nhận cuốn sách, xem xét cẩn thận, trong đó đều là loại thuốc trước đây bọn họ chưa từng làm ra, nhưng Tô Oanh đã viết ra chi tiết phương pháp và liều lượng dược liệu, bọn họ muốn làm cũng không khó, nhưng khó ở chỗ, căn bản không có dược liệu gốc, dù có muốn cũng không làm được.
"Thành chủ, loại dược liệu này có thể chế tạo được, mặt khác cũng không làm được."
Tô Oanh nghe hắn nói như vậy thì hiểu ra, không có nguyên vật liệu.
"Trước đây các ngươi mua nguyên vật liệu từ đâu?"
"Là hộ pháp dẫn người đi mua ạ."
"Mua ở đâu?"
"Bộ tộc ạ."
Tô Oanh gật đầu, ra hiệu cho hắn nhanh đi xuống trước, sau đó vào phòng nghỉ ngơi, chờ Tranh hộ pháp đi ra.
Đợi đến khi mặt trời sắp lặn, Tranh hộ pháp mới quay trở lại kho dược phẩm, biết Tô Oanh đang đợi mình, vội vàng chạy tới, vừa tới cửa gần như suýt ngã.
"Để cho thành chủ phải đợi lâu, là nô tài có lỗi."
Tô Oanh thấy bộ dạng hắn nhớ ra mình còn chưa thở đều, bảo hắn từ từ đứng dậy: "Gấp cái gì, ngươi đang dạy, chậm một tý cũng không sao."
Tranh hộ pháp cúi đầu, cố gắng thở nhẹ, không dám để Tô Oanh nghe thấy tiếng thở hổn hển của mình.
Tuy rằng sau nửa tháng sống chung, Tô Oanh tỏ ra ôn hòa hơn nhiều, nhưng nỗi sợ hãi với người thống trị đã thấm vào tận xương tủy bọn họ, không dám làm cho nàng có chút bất mãn nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận