[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 484: Tới Gần Nam Quốc (2)


Chương 484: Tới Gần Nam Quốc (2)
Chương 484: Tới Gần Nam Quốc (2)
Chương 484: Tới Gần Nam Quốc (2)
Chương tộc trưởng gọi Chương Thư Luân đi lấy bút tới đây, đánh dấu những dược liệu có thể gieo trồng ra.
Tô Oanh lại bảo bọn họ đi gieo trồng những loại được đánh dấu, đến lúc đó cô sẽ dựa theo thời gian bên trên để làm ra chủng thuốc hoặc mầm thuốc.
Khi Tô Oanh nói chuyện với Chương tộc trưởng xong, Tranh hộ pháp đã tỉnh dậy. Sau khi biết được Tô Oanh đến, hắn lập tức chạy đến.
"Thành chủ."
"Ừ."
"Thành chủ có muốn đến bộ tộc khác xem không?" Tranh hộ pháp hỏi.
Chương tộc trưởng nghe Tô Oanh nói như vậy thì nói tiếp: "Tô thành chủ có muốn đến bộ tộc khác thu mua dược liệu sao? Ngài cũng không cần đi trong thời tiết đầy băng tuyết thế này đâu, ta sẽ cho người của ta đi truyền tin đến những bộ tộc khác, để bọn họ gọi người đưa dược liệu đến cho ngài."
Tô Oanh cảm thấy như vậy cũng được, để cho người truyền tin của bọn họ tới, nàng trực tiếp kể lại tình hình với bọn họ cũng được rồi.
"Được."
Ở nơi này, tổng cộng có tới mười bộ tộc khác nhau. Lúc trước vì để cho giữa các bộ tộc không có xung đột với nhau, bọn họ đã giao hẹn với nhau, dược liệu gieo trồng của từng bộ tộc sẽ không được trùng lặp với nhau, cứ như thế giữa các bộ tộc sẽ không có ích lợi qua lại, sẽ không dễ dàng có mâu thuẫn, cũng càng có lợi cho sự đoàn kết giữa các bộ tộc.
Dù sao bọn họ cũng không có chỗ dựa, giữa các bộ tộc còn phải trợ giúp lẫn nhau, chỉ là đám người Nam Quốc kia đến quá đột nhiên, bọn họ không kịp đi tới các bộ tộc khác cầu xin sự trợ giúp, Tô Oanh lại đến đúng lúc.
Lần này Tô Oanh đến, chủ yếu là muốn tìm hiểu địa hình bên này và khu vực bộ tộc sinh sống, hỏi thăm tình hình gieo trồng của một vài dược liệu, ngoại trừ những thứ đó, những mục đích khác không liên quan gì đến bộ tộc bên này.
Chương tộc trưởng phái người đi thông báo đến người của những bộ tộc khác, trong lúc chờ đợi, ông sắp xếp cho Tô Oanh ở tạm nhà mình.
Đa số người trong bộ tộc đều vô cùng chăm chỉ, các tộc nhân sẽ giúp đỡ nhau, cho nên ở mỗi nhà mỗi hộ đều có nơi che mưa chắn gió.
Nhà tộc trưởng cũng có phòng trống, trước khi người của bộ tộc khác đến, Tô Oanh đã ở tạm lại đó.
Ban đêm, mẫu thân Chương Thư Luân giết một con gà để nấu cho Tô Oanh, còn nấu canh rau trứng, nguyên liệu nấu canh là rau cải trắng còn tươi, lại chiên một quả trứng, còn làm bát mận khô và thịt rau.
Đồ ăn không nhiều, nhưng đã là những thứ tốt nhất mà bọn họ có thể lấy ra.
Sau khi Chương đại thẩm làm đồ ăn xong, trực tiếp bưng vào trong phòng Tô Oanh.
"Tô thành chủ, ngài ăn đi, trong nồi còn có canh, nếu không đủ thì ngài cứ gọi một tiếng, ta sẽ mang vào cho ngài."
Tô Oanh đưa mắt nhìn đồ ăn trên bàn: "Đều là của ta sao?"
"Đúng đúng, trong nồi nhà ta vẫn còn, ngài ăn hết thì cứ ăn tiếp."
Tô Oanh có thể cảm nhận được thiện ý của bọn họ, bình thường nàng sẽ không khách khí với những chuyện này.
"Vậy đa tạ."
"Không cần cảm tạ, không cần cảm tạ, có thể báo đáp thành chủ là phúc của bọn ta." Chương đại thẩm sợ mình ở trong phòng thì Tô Oanh sẽ không được tự nhiên, sau khi đặt đồ ăn xong thì bà rời đi.
Tô Oanh thật sự không khách khí, nàng ăn hết bốn món không còn sót lại một miếng nào, tiện thể còn ăn hết nửa nồi cơm của người ta.
Mấy ngày nay nàng đều ăn lương khô, rất thèm đồ ăn của Hạ đại thúc làm, tuy rằng bây giờ vẫn chưa ăn được, nhưng có thể ăn được một miếng cơm canh nóng hổi cũng tốt.
Sau khi ăn uống no đủ, Tô Oanh lấy bản đồ Chương tộc trưởng đưa cho nàng ra.
Đây là bản đồ của vùng hoang vu phía Bắc, còn tường tận hơn cả những gì nàng nhìn thấy lúc trước.
Nhìn thấy đánh dấu trên bản đồ, nàng mới phát hiện, phía sau thành Thiên Khôi, cũng chính là phương hướng của bộ tộc, là biên giới bên kia của Nam Quốc, một phần là hướng vào nơi hoang vu phía Bắc, là biên giới phía Nam của Nam Quốc, còn lại bên này là biên giới phía Tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận