[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 496: Ngày Thánh Trân (2)


Chương 496: Ngày Thánh Trân (2)
Chương 496: Ngày Thánh Trân (2)
Chương 496: Ngày Thánh Trân (2)
Khúc Trân nhìn Tô Oanh nghi ngờ hỏi: "Ngươi là ai?"
"Ta tới mua bò và dê."
Khúc Trân gật đầu, liền tin rồi: "Ngày thánh trân của bộ tộc nuôi dê bọn ta là ngày nam tử thành niên có thể biểu đạt tâm ý của bản thân với nữ tử trong lòng mình, nếu đối phương cũng thích hắn, thì bọn họ có thể thành hôn ngay trong đêm và ở bên nhau."
"Nếu có tận mấy người đều cùng thích một người thì sao?"
Khúc Trân đáp: "Vậy thì đánh nhau, ai thắng, thì gả cho người đó?"
"Không thể tự mình chọn người mình thích sao?"
"Nữ tử bộ tộc nuôi dê bọn ta đều thích nam nhân mạnh mẽ, ai thắng được, thì đó là người mạnh nhất nên thích người đó thôi."
Tô Oanh cảm thấy cái kiểu thích này không giống lắm so với cách hiểu lúc trước của nàng?
Lời vừa nói xong, nam tử trung niên liền vén rèm đi vào.
"Hôm nay là ngày thánh trân, nếu hai vị đã tới rồi, thì cùng tham gia náo nhiệt đi."
Tô Oanh đứng lên: "Được."
Bọn họ đi ra ngoài theo nam nhân trung niên, sau đó đi qua nhà bạt, đi đến phía trên của một cái hố sụt.
Nhìn từ trên hố sụt xuống dưới, có thể nhìn thấy đầu dê đang chuyển động, thì ra bọn họ nuôi dê ở nơi như thế này.
Ở một bên khác của hố sụt là đống lửa đang bùng cháy.
Lúc Tô Oanh đi xuống dọc theo thang đá, chỗ đó đã tụ tập rất nhiều tộc nhân trong bộ tộc rồi.
Bọn họ vây xung quanh đống lửa vừa hát vừa nhảy, mặc dù Tô Oanh nghe không hiểu, nhưng vẫn bị bầu không khí chào mừng đầy náo nhiệt này lây theo.
"Nặc, chúng ta cùng nhau nhảy múa đi." Khúc Trân kéo theo Chương Nặc lao vào trong đám người.
Chương Nặc không thể từ chối được, chỉ có thể đi theo.
Tô Oanh đứng tại chỗ không động đậy, để nàng luyện võ thì còn được, nhảy múa thì bỏ đi.
"Ngươi là ai?" Tô Oanh đang chuẩn bị tìm một chỗ ngồi xuống, trong nháy mắt liền bị cơ thể của một nam nhân mạnh mẽ cản đường đi.
Tô Oanh nhìn vào con mắt nồng nhiệt được chiếu sáng dưới ánh lửa của hắn, cảm nhận được sự khát vọng.
"Đến mua bò và dê."
Tô Oanh vừa nói xong, nam nhân liền đưa tay ra muốn kéo nàng đi.
Tô Oanh không thích người khác vô cớ đụng vào nàng, sẽ làm cho nàng trở nên cảnh giác hơn.
Nàng tránh cái tay của nam nhân: "Có chuyện thì nói, đừng có động tay động chân."
Nam nhân không e dè nhìn vào mắt của nàng: "Ta là Bá Tang, ta thích ngươi, muốn cưới ngươi, muốn cùng nhảy múa với ngươi, đêm nay chúng ta có thể ngủ cùng nhau."
Tô Oanh cau nhẹ mày, tiểu tử này thẳng thắn như thế, đừng có mà ham muốn trên cơ thể vàng ngọc này của nàng!
"Không, ta không thích ngươi."
Bá Tang không vì thế mà từ bỏ, mà nhắm mắt làm cái đuôi đi sau lưng Tô Oanh: "Ta có thể đánh bại các mãnh sĩ trong bộ tộc, ngươi có thể gả cho ta."
Tô Oanh tìm một đồng cỏ để ngồi xuống, thuận tiện lấy một miếng đùi dê nướng trên lửa cắn một miếng.
Thịt dê này không cho gia vị gì hết, còn có mùi tanh riêng biệt của đùi dê, đáng lẽ không ngon lắm, nhưng thịt dê ngoài giòn trong mềm, càng nhai càng thơm, thật sự khiến người ta càng ăn càng nghiện.
Đã nhiều ngày rồi chưa được ăn thịt ngon như thế, Tô Oanh vừa ăn đã không ngừng được.
Bá Tang vẫn cứ bày tỏ khát vọng của bản thân đối với Tô Oanh.
"Muốn cưới ta ư?" Ăn xong một cái đùi dê to, Tô Oanh mới bớt chút thời gian để trả lời hắn.
"Đúng."
"Đánh bại ta, là được."
Bá Tang lúc đầu sững sờ, rồi chợt nở nụ cười, lúc cười còn lộ ra hai cái răng nanh: "Thật sao? Các mãnh sĩ trong bộ tộc ta trước giờ chưa từng đánh nhau với nữ nhân."
Tô Oanh nhướn mày: "Vậy sao? Vậy sắp tới ngươi sẽ có một đêm cả đời khó mà quên được."
Bá Tang cười ngây ngô, trong đầu lại đang nghĩ tới cảnh ngủ chung với Tô Oanh.
"Được!"
Bá tang có được lời hứa của Tô Oanh, cuối cùng không dây dưa với nàng nữa, đứng dậy đi nhảy múa cùng với tộc nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận