[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 551: Lòng Người Rồi Sẽ Thay Đổi (1)


Chương 551: Lòng Người Rồi Sẽ Thay Đổi (1)
Chương 551: Lòng Người Rồi Sẽ Thay Đổi (1)
Chương 551: Lòng Người Rồi Sẽ Thay Đổi (1)
Ngôi viện này rất to, còn được chia thành tiền viện và hậu viện, trước đây cô ở một mình, vốn có thể dẫn hai đứa nhỏ theo cùng, nhưng do không thích bọn họ nên đã để cho mỗi đứa bé ở mỗi chỗ riêng biệt nhau.
Bay giờ quay lại Tô Oanh lại không muốn để cho hai hài tử ngủ riêng, Vương phủ này có nhiều người của Khang Trạch Đế như vậy, để đứa nhỏ ở trong tầm mắt nàng thì nàng mới có thể an tâm được.
Hai đứa nhỏ sau khi vào Vương phủ rồi thì cứ lẽo đẽo theo sau Tô Oanh, cứ như sợ chớp mắt một cái là Tô Oanh sẽ chạy đi mất vậy.
Tô Oanh ôm chúng vào phòng, nàng không kén chọn gì về chỗ ở của mình nhưng điều kiện ở đây thật sự rất tốt.
"Hạ lão nhân đã đi lâu vậy mà sao có bát mì thôi cũng nấu chưa xong vậy, Vương phi mọi người mau ngồi một lát trước đi, lão nô đi tới đại trù phòng bên kia để xem thử."
Tô Oanh gật đầu, cô cũng thấy hơi đói.
Lâm Thù Du lấy ra hai gói điểm tâm mua ở trên đường từ trong tay nải ra, để cho họ ăn lót dạ.
Trôi qua tầm nửa tiếng rốt cuộc Triệu ma ma mới mang lên mấy bát mì.
Tô Oanh thấy sắc mặt của bà không tốt lắm, e là ở phía đại trù phòng bên kia không mấy thuận lợi "Sao vậy?"
Triệu ma ma nhẫn nhịn rồi lại nói: "Hiện tại Vương gia và Vương phi đã trở về, nô tài trong phủ này vẫn chưa quen nhận chủ, nhưng mà Vương phi đừng lo lắng, cứ để họ làm quen thêm hai ngày nếu mà vẫn ở tình trạng này thì phải đổi thôi."
Tô Oanh ngửi mùi mì đang nóng hổi kia đã nôn nóng muốn ăn rồi.
"Triệu ma ma an tâm, rồi sẽ tới lúc họ phải dập đầu thôi, đừng ở trong đây nữa, mau đi ăn gì đó đi."
Triệu ma ma hiểu rõ tính cách của Tô Oanh, lật đật lui xuống.
"A nương, tối nay Linh Nhi muốn ngủ cùng với người."
"Tễ Nhi cũng muốn." Lần này Đại Bảo cũng không mơ hồ nữa, biểu đạt rất rõ thái độ của mình.
Tô Oanh nhéo nhéo gương mặt nhỏ của chúng: "Không vấn đề, giờ hay ăn mì trước, ăn no rồi nghỉ ngơi một lát rồi a nương sẽ chơi cùng các con."
Sau khi được Tô Oanh cho phép, hai đứa nhóc mới yên tâm bắt đầu ăn.
Vừa trở về phủ Tiêu Tẫn đã đi đến thư phòng rồi.
Lúc trước Vương phủ bị tịch biên, những đồ vật có thể di chuyển đều đã bị chuyển đi hết rồi.
Hắn nhìn vào thư phòng, sách trên kệ đã không còn là những quyển sách mà trước đây hắn để lên rồi, đến cả vị trí của kệ sách cũng bị di chuyển, xem ra sau khi bị tịch biên nhà thì thư phòng của hắn cũng bị không ít người chú ý tới.
Hắn biết họ muốn tìm gì, chỉ là những người đó làm sao nghĩ ra được đồ của hắn sẽ để ở đâu chứ.
"Vương gia, người của chúng ta giữ lại trong kinh đều đã liên hệ hết rồi." Giang Dương đi vào thư phòng nói nhỏ.
Tiêu Tẫn hơi gật đầu "Đừng gấp gáp, cứ để đó quan sát trước đã, bổn vương đã đi lâu như vậy lòng người đều sẽ thay đổi." Đặc biệt là nơi đâu đâu cũng phồn hoa chốn kinh thành này, có được mấy người đủ kiên định để giữ lập trường của mình?
"Vương gia nói phải, thuộc hạ chỉ liên hệ tạm thời thôi, ngoài ra không nói thêm gì khác cả."
"Bổn vương vừa trở về, tất cả mọi người đều đang dòm ngó, đừng nên gấp, kịch hay vẫn chưa bắt đầu đâu, phải nắm được ngoại viện Vương phủ trước, ngày mai ta phải đích thân đi mời Trương Thư Minh trở về."
Năm đó Trương Thư Minh là thái giám hầu hạ bên cạnh Tiêu Tẫn, sau này khi Tiêu Tẫn được phong vương rồi xuất cung khai phủ, Trương Thư Minh cũng đi theo, nhưng sau khi hắn xuất chinh được một năm thì đã cho ông ra khỏi phủ để về quê dưỡng lão.
Lúc đó hắn còn đang đánh trận, chẳng ai chú ý tới một người quản gia ở trong Vương phủ cả, lúc Tề Vương phủ bị tịch biên nhà cửa dĩ nhiên là cũng không tìm được ông ấy.
"Dạ, thuộc hạ sẽ cho người dò thám rõ ràng trước rồi ngày mai sẽ đi."
"Ừm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận