[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 584: Muốn Ăn Thì Nhặt Lên Đi (1)


Chương 584: Muốn Ăn Thì Nhặt Lên Đi (1)
Chương 584: Muốn Ăn Thì Nhặt Lên Đi (1)
Chương 584: Muốn Ăn Thì Nhặt Lên Đi (1)
Trường An hầu là người hiếu khách, mấy năm nay tuy rằng chức quan không leo tới cao hơn, nhưng làm người ta thích làm quen, thế gia quý tộc có quan hệ tốt với ông ta cũng không ít, yến hội Hầu phủ ngày hôm nay cũng có không ít người tới.
Tô Oanh xuống xe ngựa, lập tức có người hầu tới đón.
"Nô tài thỉnh an Vương phi."
Bạch Sương thấy Trường An hầu đang ở bên cạnh đón khách, chỉ nhìn thoáng qua bên phía Tô Oanh một cái rồi lập tức thu hồi tầm mắt, Bạch Sương nhíu mày lại, xét về thân phận mà nói, ngoại trừ những trưởng bối trong hoàng tộc, thân phận của Tô Oanh là tối cao, thế nhưng lại bị người ta xem nhẹ đến thế.
Lúc tới Triệu ma ma đã nói phải để Tô Oanh lấy lại khí thế của Tề Vương phi, không thể để người ta xem thường.
"Hầu gia thật là bận rộn." Bạch Sương nhíu mày nhìn thoáng qua về hướng Trường An hầu, người hầu thấy vậy lập tức hiểu ý.
Nhanh chóng chạy đến bên người Trường An hầu hạ giọng nói vài câu, Trường An hầu lập tức đi về bên phía Tô Oanh.
Trường An hầu là một người đàn ông trung niên nhìn có vẻ gầy nhưng khá rắn chắc, lúc đối diện với tầm mắt của Tô Oanh, trong đáy mắt đều tràn ngập ý cười áy náy: "Bái kiến Vương phi, suýt chút nữa đã khiến Vương phi chậm trễ, mong Vương phi thứ tội, Vương phi có thể tới phủ, thật sự khiến Hầu phủ nở mày nở mặt, mời Vương phi vào bên trong."
Tô Oanh hơi nhướng mày, nghĩ lại rồi vẫn là mở miệng nói: "Hôm nay Hầu gia bắt được mấy con dê về vậy?"
Trường An hầu sửng sốt, trả lời theo bản năng: "Mười con."
Mười con, cũng không tính là ít.
Tô Oanh vừa lòng gật đầu vào trong Hầu phủ, một hồi Trường An hầu vẫn không thể hiểu rõ, thứ khiến Tô Oanh vừa lòng là cái gì?
Nha hoàn dẫn đường nói rằng yến hội hôm nay chủ yếu chính là để ăn dê nướng nguyên con, ăn lúc còn nóng hổi, cho nên sẽ quay ngay tại hiện trường, yến hội được sắp xếp ở trong hậu hoa viên của Hầu phủ, ngoài trời.
"Vương phi xin chờ một lát." Sau khi người hầu đưa Tô Oanh tới vị trí ngồi liền lui xuống.
Tô Oanh vừa mới xuất hiện, đã có không ít người đặt tầm mắt lên người nàng.
Lúc trước Tô Oanh cũng là một trong những nhân vật rất có cảm giác tồn tại trong yến hội, chẳng qua đều tồn tại ở dạng nhân vật phản diện, những vị tiểu thư tự xưng kia đều sẽ lấy nàng là trò vui, chẳng sợ lúc ấy nàng đã gả cho Tiêu Tẫn, nhưng vẫn không được người ta xem vào mắt như cũ.
Tô Oanh đang chuẩn bị cầm lấy điểm tâm trên bàn đã bị một người giữ chặt lấy tay.
"Đây không phải Tề Vương phi sao, thật sự là đã lâu không thấy, Vương phi thay đổi đến mức chúng ta đều không quen biết nữa rồi."
Tô Oanh ngẩng đầu, nhìn thấy một khuôn mặt tròn tràn ngập sự khinh bỉ, nàng ta đối diện với tầm mắt của nàng, không sợ chút nào, còn khiêu khích trợn mắt mở to ra như là đang nói ngươi làm gì được ta.
Trong đầu Tô Oanh hiện lên một ít hình ảnh nhục nhã, tần suất xuất hiện của gương mặt trước mắt này cũng rất cao.
Con gái nhỏ của Binh bộ thượng thư Dung Minh Khê, trong quá khứ nàng ta thường lấy việc cười nhạo đùa bỡn "Nàng ta" để thể hiện bản thân, đặc biệt là thích khiến "Nàng ta" xấu hổ ở trước mặt Tiêu Tuyệt.
Đủ thứ trong trí nhớ khiến Tô Oanh nhịn không được chửi tục một câu.
Đã nói nguyên chủ là một đứa mềm yếu ngu xuẩn, sao mà trong trí nhớ lại có nhiều hình ảnh nàng ta bị khinh thường nhục nhã như vậy chứ?
Dung Minh Khê ném đĩa điểm tâm lên mặt đất, vênh mặt hất hàm sai khiến Tô Oanh: "Ôi trời, ta không cẩn thận làm đĩa điểm tâm này rớt trên mặt đất, nếu Vương phi muốn ăn thì tự mình nhặt lên ăn nhé?"
Trong quá khứ Tô Oanh sợ nàng ta, đó là sự sợ hãi đối với những kẻ chuyên bắt nạt người khác.
"Nếu ngươi không ăn, ta sẽ không nói cho ngươi biết, lần sau Đại hoàng tử sẽ đi nơi nào." Thấy Tô Oanh bất động, Dung Minh Khê tới gần nàng hạ thấp giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận