[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 645: Tự Cầu Phúc (2)


Chương 645: Tự Cầu Phúc (2)
Chương 645: Tự Cầu Phúc (2)
Chương 645: Tự Cầu Phúc (2)
"Nhan nhi, Nhan nhi, ta là nương của con mà, con không thể không giúp ta!" cả viện đều tràn ngập tiếng kêu khóc quái dị của Tiêu Giang Nguyên Thị.
Nhưng không có người dám tiến lên, trong lòng những người hầu này đều biết rõ, phát sinh chuyện như vậy, phủ Thừa tướng không thể nào tiếp nhận Tiêu Giang Nguyên Thị được nữa.
Ở bên kia, Tiêu Tuyệt cũng nhanh chóng trở về phủ đệ của mình, mặc dù hắn ta chưa được ban vương, nhưng sau khi trưởng thành thì hoàng thượng đã ban phủ đệ cho hắn ta.
Thân tín của Tiêu Tuyệt cũng biết chuyện này đầu tiền, sau khi Tiêu Tuyệt quay về thư phòng, thân tín cũng liền chạy tới.
Lương Khoan nhìn vẻ mặt đen như đáy nồi của Tiêu Tuyệt, trong lòng thở dài một tiếng: "Điện hạ, chuyện này rốt cuộc là sao?"
Tiêu Tuyệt nheo mắt lại, kể lại mọi chuyện cho thân tín nghe, đương nhiên, hắn ta tự động xóa bỏ sự thật rằng hắn ta bước vào phòng đó là vì bị Tô Oanh mê muội, hắn ta chỉ nói có người đã dụ hắn ta vào đó.
Lương Khoan nghe xong thì cực kì nghi ngờ, hắn ta cảm thấy dựa theo tính cách hiện tại của Tô Oanh, không cần thiết hãm hại Tiêu Tuyệt ở một nơi không phải là địa bàn của mình như vậy, rủi ro ở trong đó quá lớn, hơn nữa, người dẫn đi đến phòng dành cho khách đó cũng là người của phủ thừa tướng.
Chẳng lẽ Nhị tiểu thư phủ Thừa tướng cũng bị Tô Oanh mua chuộc sao? Tiểu Giang Nguyên Thị là mẹ ruột của nàng ta, dù có ngu xuẩn đến đâu cũng sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy.
Tuy nhiên, Lương Khoan cảm thấy chân tướng sự việc đã không còn quan trọng nữa, bởi vì Tiểu Giang Nguyên Thị đã ngủ với Tiêu Tuyệt, kết cục này, Tiêu Tuyệt sẽ không thể kéo được sự giúp đỡ của Tô thừa tướng nữa. .
Bây giờ không có cách nào cân nhắc đến Tô Thủ tướng, quan trọng nhất là làm sao cứu được thể diện của Tiêu Tuyệt.
Chuyện như thế này chắc chắn là tuyệt đối là một tai tiếng lớn đối với một hoàng tử, nó cũng sẽ bất lợi cho việc tranh chức vị sau này của Tiêu Tuyệt.
"Điện hạ, thuộc hạ suy đi tính lại, chuyện này hay là nghĩ biện pháp đem chuyện này đẩy lên người Tiểu Giang Nguyên Thị. Là bà ta quyến rũ điện hạ, thậm chí còn dùng thủ đoạn khiến người ta không thể nhìn nổi như vậy, nên điện hạ mới làm chuyện không hợp tình hợp lý như vậy..." Lương Khoan vắt óc tìm kiếm giả pháp cho Tiêu Tuyệt để chắp vá lỗi lầm, nhưng cả người Tiêu Tuyệt lại tràn ngập hận thù, hắn ta cảm thấy mình bị Tiêu Tẫn và Tô Oanh đùa bỡn!
"Chuyện này nhất định là Tiêu Tẫn tính toán, hắn muốn trả thù ta, hắn nhất định là biết ta hãm hại hắn bị lưu đày!"
Lương Khoan nghẹn họng, nhìn vẻ mặt tức giận không kiềm chế được của Tiêu Tuyệt, vẻ mặt nặng nề thở dài một tiếng: "Điện hạ, chuyện quan trọng nhất bây giờ là làm thế nào để cứu thể diện của điện hạ. Hoàng thượng mà biết chuyện này, thì nên giải thích với hoàng thượng thế nào"
"Bọn chúng hãm hại bổn điện, cứ nói thẳng là được."
"Bằng chứng đâu? Điện hạ có bằng chứng không?" Lương Khoan thật sự muốn vỗ đùi mình.
"Cần muốn bằng chứng gì nữa, cả kinh thành này có ai mà không biết Tiêu Tẫn với bổn điện có mối hận thù sâu sắc với nhau?"
"Nhưng mà điện hạ, nếu không có bằng chứng, cho dù mọi người đều biết rõ, hoàng đế cũng sẽ không trừng phạt Tề vương. Ngày mai, sau buổi lầm triều thì điện hạ đến gặp hoàng thượng để thừa nhận sai đi." Cho dù thế nào thì chỉ cần vượt qua được ải của hoàng thượng, những thứ khác đều dễ nói.
"Biết rồi."
Trong ngày sinh nhật của Tô thừa tướng, gần như tất cả các quan chức quyền quý trong kinh thành đều được mời tới, nên cho dù công nghệ truyền tin ở thời đại này không tốt thì vụ tai tiếng giữa Tiểu Giang Nguyên Thị và Tiêu Tuyệt cũng nhanh chóng lan truyền trong thế gia quý tộc ở kinh thành.
Khang Trạch Đế trong đêm đó đã biết chuyện, khi biết chuyện, ông ta liên tục hỏi đại nội tổng quản rằng liệu họ có nhìn lầm người không, nhưng khi biết được đó là hai người nào, biểu cảm của Khang Trạch Đế có thể nói là rất đặc sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận