[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 689: Ngươi Làm Gì Được Ta? (2)


Chương 689: Ngươi Làm Gì Được Ta? (2)
Chương 689: Ngươi Làm Gì Được Ta? (2)
Chương 689: Ngươi Làm Gì Được Ta? (2)
Quan sai bất lực, chỉ có thể nghe lệnh dẫn người đi, cũng không dám giam bọn họ vào phong giam bình thường mà dẫn người đến một phòng giam đặc biệt.
Sau khi nhốt người, quan sai trở lại nội đường: "Đại nhân, thật sự giam giữ Tề vương phi ạ? Chẳng may Vương phi bị cắn ngược lại..."
"Đêm nay nàng ta làm ra chuyện lớn như vậy, bản quan quy nàng ta tội tự ý gây sự giam vào đại lao thì có gì không được."
"Đại nhân cảm thấy lời Vương phi nói là thật sao?"
Lâm đại nhân không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn quan sai.
Quan sai thầm giật mình, nhận ra mình vừa hỏi điều không nên hỏi nên sợ hãi vội ngậm chặt miệng.
"Phái người đến Yên Vân các thăm dò xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hôm nay Tề vương cũng điều cấm quân ra khỏi thành, lại phái người đến bên đó hỏi thăm xem bọn họ đi làm gì."
"Vâng."
Trong đại lao, Tô Oanh ngồi xếp bằng dưới đất điều tức.
Sở Mạc tìm một chỗ cách xa Tô Oanh nhất rồi ngồi dựa vào tường, thấy Tô Oanh hoàn toàn không để hắn vào mắt, Sở Mạc rất bực bội. Nàng tự tin hắn không phản sát mình trong đại lao sao?
Cuối cùng, Sở Mạc không nhịn được nữa đành phải mở miệng, nữ nhân này thật đáng sợ nhưng cũng thật thần bí, khiến người ta không khỏi tò mò muốn tìm hiểu.
"Quả nhiên công phu của Tề vương phi vô cùng lợi hại, vũ khí trong tay ngài ta chưa từng nhìn thấy bao giờ, cũng chưa từng nghe nói đến. Không biết Vương phi dùng những thứ gì để đối phó với ta?"
Nghe vậy, Tô Oanh từ từ mở mắt ra, sự quỷ dị trong mắt khiến Sở Mạc xem không hiểu: "Biết tại sao ngươi còn sống đến tận bây giờ không?"
Màn đêm buông xuống, Tiêu Tẫn bị trọng thương đang nằm hôn mê bất tỉnh, tin tức Tô Oanh bị giam trong đại lao phủ Kinh triệu doãn lặng lẽ truyền ra trong đêm.
Trong bóng tối, vẻ mặt Tiêu Tuyệt sốt sắng không thể chờ được nữa vì đã đợi quá lâu, hắn ta nhìn người đang quỳ trong bóng tối nói: "Động thủ, đêm nay, đêm nay ta sẽ khiến bọn chúng phải vạn kiếp bất phục!"
"Vâng."
Một đội quan binh hành quân dồn dập phá vỡ màn đêm yên tĩnh, Tề vương phủ nháy mắt đã bị bao vây không một kẽ hở.
Thị vệ Tề vương phủ thấy thế vội tiến lên hỏi thăm tình hình: "Các ngươi đang làm gì vậy?"
Quan binh cười lạnh nói: "Có người phát hiện Tề vương bí mật che giấu hải tặc, chúng ta được phái đến điều tra."
Thị vệ nhíu mày, sao hắn có thể đồng ý loại chuyện giả dối này: "Không thể nào! Sao vương phủ lại có hải tặc được chứ!"
Quan binh chẳng quan tâm: "Các ngươi nói không có thì là không có à? Tất nhiên phải vào lục soát thì mới biết được, mau vào lục soát! Ai dám ngăn cản lập tức xử lý tại chỗ!"
"Người của Vương phủ mà cũng dám xứ lý tại chỗ, các ngươi thật to gan!"
Một tên thị vệ tranh thủ lúc hai bên đang nói chuyện lập tức xoay người chạy vào thông báo, nhưng Tiêu Tẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, Tô Oanh cũng không có trong phủ, ngay cả một người ra mặt làm chủ cũng không có!
Sắc mặt mấy người Giang Dương tối sầm: "Vương Túc, ngươi và Triệu Năng dẫn một đội nhân mã lưu lại trong viện bảo vệ an toàn Vương gia và tiểu thế tử, ta sẽ ra ngoài ứng đối bọn chúng."
"Vâng."
Giang Dương tập kết thị vệ trong Vương phủ nhanh chóng đi ra tiền viện ngăn lại đám quan binh.
"Các ngươi làm cái gì vậy? Đây chính là Tề vương phủ, không phải nơi để các ngươi làm càn!"
Quan binh lấy ra lệnh lục soát của Kinh triệu doãn: "Đây là lệnh lục soát đã được đóng quan ấn, các ngươi còn dám trái lệnh không theo thì chúng ta có thể bắt lại toàn bộ."
Nhìn thấy lệnh bài, Giang Dương nhíu chặt mày, đây đúng là lệnh lục soát của Kinh triệu doãn đã được đóng quan ấn, quả thực có quyền điều tra. Nếu Giang Dương ngăn cản sẽ chỉ đẩy Tề vương phủ vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng hắn ta vẫn còn nhớ lần trước cũng là những người này lục ra chứng cứ mưu phản trong thư phòng Tiêu Tẫn thì lại không muốn, cũng không dám đánh cược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận