[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 692: Nhìn Xem Bộ Long Bào Này Vừa Người Thế Nào Đi (2)


Chương 692: Nhìn Xem Bộ Long Bào Này Vừa Người Thế Nào Đi (2)
Chương 692: Nhìn Xem Bộ Long Bào Này Vừa Người Thế Nào Đi (2)
Chương 692: Nhìn Xem Bộ Long Bào Này Vừa Người Thế Nào Đi (2)
Khoảng cách giữa phủ Đại hoàng tử và Tề Vương phủ không xa lắm, đội ngũ nhanh chóng đến nơi.
Tiêu Tuyệt đang đứng ngoài cửa, vẻ mặt nặng nề: "Nếu không lục soát ra cái gì, bản điện chắc chắn không bỏ qua đâu."
"Tốt nhất là thế."
Cấm quân vọt vào phủ Đại hoàng tử điều tra trắng trợn.
Trong đại lao phủ Kinh triệu doãn.
Sở Mạc ngạc nhiên nhìn Tô Oanh, cảm thấy trong lời nàng có ẩn tình.
"Không phải vì Vương phi muốn ta thừa nhận mình là sát thủ của Hồng Ma sao? Chẳng lẽ ta còn có công dụng khác?"
Tô Oanh nhíu mày cười nhạo: "Ngươi cứ nói tiếp."
Nụ cười của Tô Oanh khiến Sở Mạc bất an: "Vương phi nói vậy là sao?"
Tô Oanh từ từ đứng lên, bước đến trước mặt hắn, đừng từ trên cao nhìn xuống, nói: "Một người có thể ngu ngốc đến mức nào mới bị ném vào cùng một cái hố hai lần? Các ngươi sẽ không cho rằng trên đời này chỉ có các ngươi là người thông minh chứ?"
Sở Mạc biến sắc, cơ thể dần dần cứng đờ như khúc gỗ.
Ánh sáng xé toạc trời đêm, một tầng mây trắng từ từ nuốt trọn bóng đêm.
Tiêu Tẫn cầm một cái hộp từ trong thư phòng Tiêu Tuyệt đi ra.
Trong nháy mắt nhìn thấy cái hộp, Tiêu Tuyệt biến sắc lập tức giơ tay ra muốn đoạt lấy.
Nhưng Tiêu Tẫn sao có thể thuận theo hắn ta?
Hắn mở hộp gấm và lấy thứ bên trong ra, một chiếc long bào vàng óng xuất hiện trước mắt mọi người.
Nhìn long bào trước mặt, con ngươi Tiêu Tuyệt co rút lại, hắn ta bổ nhào lên đoạt lấy như phát điên.
Đám người Giang Dương thấy thế thì nhanh chóng tiến lên ngắn hắn ta lại.
Tiêu Tẫn giơ long bào trong tay lên, cười lạnh nói: "Xem ra Đại hoàng tử rất nóng lòng muốn nếm thử cảm giác mặc long bào đây."
Tiêu Tuyệt hung hãn gào thét: "Có người hãm hại bản điện! Có người hãm hại ta!"
Nhưng chẳng ai quan tâm hắn ta điên cuồng, Tiêu Tẫn sai người trói gô người lại rồi cầm long bào tiến cung.
Toàn bộ người của phủ Đại hoàng tử đều bị cấm quân khống chế.
Khang Trạch đế đã thức dậy chuẩn bị buổi chầu sớm, ông ta vừa vào trong đại điện, văn võ bá quan còn chưa kịp hành lễ bái đã nghe nội thị vào báo Tề vương cầu kiến.
Nghĩ đến tối qua Tiêu Tuyệt đến cầu thánh chỉ, ông ta chỉ có thể gọi người vào điện, đi theo vào còn có cấm quân áp giải Tiêu Tuyệt.
Các lão nội các thấy Tiêu Tuyệt thì sầm mặt xuống.
"Hoàng thượng, Tiêu Tuyệt ý đồ mưu phản, xin người phán quyết." Tiêu Tẫn vừa mở miệng đã thả ra một quả bom nặng ké, khiến đại điện lập tức sôi trào.
Tiêu Tuyệt giãy giụa phản kháng: "Hoàng thượng, vi thần bị oan, có người vu oan cho vi thần!"
Sắc mặt Khang Trạch đế tối sầm, đối với người có ý đồ mưu phản, cho dù là con trai ruột cũng tuyệt không buông tha!
"Chứng cứ?"
Tiêu Tẫn đưa long bào và thư tín Tiêu Tuyệt qua lại với Lâm Tân cho nội thị rồi giao đến tay Khang Trạch đế.
"Đây là những thứ lục soát được trong phòng Tiêu Tuyệt ạ."
Sắc mặt Tiêu Tuyệt vô cùng khó coi.
Ngay tại lúc nhìn thấy long bào sắc mặt Khang Trạch đế đã tối sầm rồi, sau khi đọc thư thì tức giận run cả người, ông ta chỉ tay vào Tiêu Tuyệt nói: "Được, được, được lắm, ngay cả long bào cũng chuẩn bị xong hết rồi, ngươi chỉ trông mong trẫm chết sớm đúng không? Người đâu, mặc vào cho nó, mặc bộ long bào này vào cho nó! Trẫm tác thành cho nó đấy, trước khi chết cho nó hoàn thành giấc mơ mặc long bào một lần!"
Chương thái phó nghe vậy lập tức đứng dậy nói: "Hoàng thượng bớt giận, trước giờ Đại hoàng tử vẫn luôn trung thành tuyệt đối với người, lòng hiếu thảo có trời đất chứng giám. Chắc chắn có người cố ý đặt những vật này vào đó chính vì châm ngòi ly gián quan hệ giữa Hoàng thượng và Đại hoàng tử. Xin Hoàng thượng nghĩ lại!"
Khang Trạch đế cười lạnh, nhìn Tiêu Tuyệt đang bị cưỡng ép mặc long bào lại càng giận dữ: "Nghĩ lại? Người khác hãm hại nó? Ngươi nhìn xem bộ long bào này mặc trên người nó vừa vặn thế nào đi, không biết sau lưng đã lén mặc thử bao nhiêu lần rồi! Một cái tai họa như này đứng trước mặt trẫm mà ngươi còn bảo trẫm nghĩ lại!"
Khang Trạch đế gần như gào thét lên.
Đám đại thần bên dưới run lẩy bẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận