[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 759: Nhận Tội (2)


Chương 759: Nhận Tội (2)
Chương 759: Nhận Tội (2)
Chương 759: Nhận Tội (2)
"Vào xem thử." Tô Oanh thu hồi tầm mắt, đứng dậy đi theo vào nội điện.
Bình Lăng Công chúa nằm trên giường, cơ thể đau đớn co quắp lại, sắc mặt tái nhợt hơn lúc nãy rất nhiều.
"Bổn cung am hiểu chút y thuật, để bổn cung xem giúp Công chúa."
Bình Lăng Công chúa gật đầu: "Vậy làm phiền Hoàng hậu."
Nói rồi, nàng ta bèn đưa tay ra cho Tô Oanh bắt mạch.
Sau khi thăm dò mạch tượng, Tô Oanh nhàn nhạt nhìn nàng ta một cái: "Công chúa không đáng lo ngại, chỉ là đến kỳ kinh nguyệt mà thôi, nghỉ ngơi tốt là ổn rồi."
Nghe Tô Oanh nói như thế, sắc mặt Bình Lăng Công chúa xấu hổ đỏ bừng lên: "Quả thật... Sao tháng này lại đến sớm thế nhỉ, ta cũng không ngờ tới, làm Hoàng hậu chê cười rồi, cũng xin Hoàng hậu chờ ở ngoài điện một chốc lát, Tú Lâm thu dọn sơ qua rồi lại ra tiếp tục thưởng trà với Hoàng hậu."
Xác định Bình Lăng Công chúa không có vấn đề gì rồi, Tô Oanh mới bước ra khỏi nội điện, ngồi xuống ghế.
Nàng vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, Vũ Vương đã tới.
"Hoàng hậu nương nương, không biết tình trạng của Công chúa thế nào?"
"Không có gì đáng ngại."
Vũ Vương nghe thấy thế thì thở hắt ra một hơi: "Không có chuyện gì là tốt rồi, Công chúa từ nhỏ đã yếu ớt, không ngày nào là không ốm đau khiến phụ hoàng rất lo lắng, lớn lên rồi mới tốt hơn một chút." Vừa nói chuyện, hắn ta vừa tự động ngồi xuống ghế.
"Tiểu Vương có một số câu hỏi muốn thỉnh giáo Hoàng hậu nương nương, không biết Hoàng hậu nương nương có thể giải đáp giúp tiểu Vương hay chăng?"
Tô Oanh nhíu mày: "Vương gia muốn hỏi gì?"
Vũ Vương nói: "Là về võ công của Hoàng hậu nương nương, kể từ khi được chứng kiến trình độ võ công của Hoàng hậu, tiểu vương đã kính nể không thôi, không biết nương nương theo học ở đâu?"
"Tự học thành tài."
Vũ Vương: "... !" Hắn ta cảm thấy bị xúc phạm!
"Vậy Hoàng hậu nương nương thật đúng là kỳ tài luyện võ, mỗi chiêu thức đều làm cho người ta không thể tìm ra bất kì kẽ hở nào..."
Tô Oanh nghe hắn ta nói dài dòng không ngớt như thế, cũng chỉ trả lời câu được câu chăng, nàng giương mắt nhìn ra bên ngoài điện, mặt trời đã lặn rồi.
Tô Oanh nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn, rồi từ từ đứng dậy.
Trong khoảnh khắc nàng đứng lên, Vũ Vương cũng vô thức đứng theo.
"Hoàng hậu nương nương có đói bụng không? Hay tối nay ở lại hành cung dùng bữa tối cùng Công chúa rồi hẵng trở về đi?"
Tô Oanh nhìn về phía nội điện, từ nãy đến giờ vẫn chưa thấy Bình Lăng Công chúa ra ngoài, cung nữ chỉ nói là người quá yếu ớt nên đã ngủ rồi, tất nhiên nàng không thể đi làm phiền được.
"Cũng được, tịnh phòng ở đâu?"
Vũ Vương thấy nàng chỉ muốn tới tịnh phòng, bèn âm thầm thở phào một hơi: "Người đâu, đưa Hoàng hậu đến tịnh phòng."
"Đi, nói y phục của ta bị bẩn, bảo bọn họ hồi cung lấy cho bổn cung một bộ y phục sạch sẽ." Sau khi đến tịnh phòng, Tô Oanh dặn dò Lâm Thù Du.
Lâm Thù Du thắc mắc hỏi: "Hoàng Hậu nương nương có kế hoạch gì sao?"
Tô Oanh nhàn nhạt nhìn nàng ấy một cái: "Muốn đi chứng thực một việc, lát nữa ta sẽ đi ra ngoài, ngươi tự nghĩ cách kéo dài thời gian."
Lâm Thù Du không hỏi nhiều, vẻ mặt đầy trịnh trọng: "Nương nương yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ không làm nương nương thất vọng!"
Nói xong, nàng ấy xoay người ra khỏi tịnh phòng, chốc lát, Tô Oanh nghe thấy giọng nói có phần hơi kiêu ngạo của nàng ấy vang lên ở ngoài cửa: "Y phục của Hoàng Hậu nương nương không cẩn thận bị ướt, giờ các ngươi lập tức hồi cung lấy cho nương nương một bộ y phục sạch sẽ lại đây."
Sau khi Tô Oanh ở trong nội điện đóng cửa lớn lại thì nhảy ra ngoài từ cửa sổ phía sau.
Nàng không có rời khỏi hành cung, mà vòng ra phía sau hành cung của Bình Lăng công chúa, ở sau hành cung có một cái cửa sổ, vừa hay có thể cho một người đi qua được.
Nàng lưu loát nhảy vào từ cửa sổ, thị nữ ở nội điện nhìn Tô Oanh đột nhiên đi vào, còn chưa kịp phản ứng đã bị nàng làm cho hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận