[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 777: Nổ Bay Núi Đá (1)


Chương 777: Nổ Bay Núi Đá (1)
Chương 777: Nổ Bay Núi Đá (1)
Chương 777: Nổ Bay Núi Đá (1)
Họ nghĩ rằng chỉ cần bản vẽ gốc bị hủy thì không ai có thể biết được khung đập trước đó trông như thế nào.
"Đáng chế! Sao ngươi dám, sao các ngươi dám!" Tô Oanh nện mạnh hắn lên nền gạch xanh, gạch xanh vỡ vụn thành từng mảnh!
Tô Oanh mở cửa phòng, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Nương nương." Ám vệ nhận thấy có gì đó không đúng, lập tức bước tới.
"Coi chừng tên súc sinh kia cho ta, đừng để hắn ta chết."
"Vâng."
Tô Oanh vừa bước ra khỏi nhà khách, một bóng người ẩn trong bóng tối đã lén lén lút lút bỏ chạy.
Các quan viên địa phương bất chấp sự sống chết của người dân địa phương mà cắt xén tiền nguyên vật liệu để trục lợi cho mình, chuyện này khiến Tô Oanh tức giận đến mức muốn giết người.
Tô Oanh đến nhà khách mời Chu Lâm xuống giường, đồng thời kể cho hắn ta nghe tin tức nàng nhận được từ Dịch Côn.
Khuôn mặt của Chu Lâm thay đổi rất lớn sau khi nghe chuyện này, hắn ta có đánh chết cũng không thể nghĩ rằng toàn bộ đê đập mới đều có vấn đề.
"Vậy chúng ta có thể làm gì đây? Mùa nước lên sắp đến gần mà con đập mới này lại không thể sử dụng được nữa!"
"Cái mới không dùng được, vậy cái cũ thì sao? Đập cũ có thể dùng được không?"
"Đập cũ đã cũ, cũng còn nhiều chỗ cần phải sửa chữa tu bổ, nhưng đập mới bây giờ lại như thế này, đập cũ còn tốt hơn đập mới, nhưng bây giờ miệng dẫn dòng nước đã đào rồi, thần e rằng khi lũ đến sẽ đi đến đập mới".
"Chặn nó lại, cử người ngay lập tức chặn chuyển hướng nước lại, bất kể dùng phương pháp nào."
"Được, thần sẽ đi làm ngay." Chu Lâm rõ ràng biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này, bây giờ bọn họ đang chạy đua với thời gian.
Tô Oanh cầm trong tay một bản danh sách, những cái tên trong danh sách đều là những kẻ kiếm lợi bất chính từ việc xây dựng con đập.
Tô Oanh muốn khống chế những người này trước khi họ phát hiện ra điều đó.
Sau khi Chu Lâm rời đi, Tô Oanh tìm mật vệ và yêu cầu họ giám sát những người này mà không bứt giây động rừng, quyết không để bọn họ được phép rời khỏi thành Kinh Châu nửa bước, bất cứ ai rời khỏi thành thì bắt lại.
Sau khi giải thích rõ ràng với mật vệ, Tô Oanh cũng lao ra ngoài thành.
Lúc này, Chu Lâm đã dẫn người và ngựa đến chỗ phân dòng nước.
Cửa dẫn dòng này mới bắt đầu được đào trong năm nay, dự kiến ban đầu đập mới có thể sử dụng trong năm nay nên đã đào từ từ đường dẫn nước để nước chảy từ từ theo hướng này. Đường phân dòng này không hề nhỏ, hiện tại nó đã giống như một dòng sông nhỏ, muốn lấp cái này thật sự không dễ dàng gì.
Cửa phân dòng này vẫn còn rất nhiều công nhân đang nạo vét bùn, sau khi Chu Lâm đến, hán ta lập tức ra lệnh: "Đi, yêu cầu tất cả bọn họ dừng lại, đừng đào bùn nữa, để bọn họ lấp hết bùn vào lại đi."
Nhân viên phụ trách nạo vét nghe thấy tiếng liền đi tới, hai người trước khi Chu Lâm tới đây đã gặp nhau.
"Chu đại nhân, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao ngài lại yêu cầu mọi người đổ bùn trở lại? Vậy chẳng phải trước đây chúng ta đã đào một cách vô ích sao?"
"Con đập mới phía trước xảy ra vấn đề, tạm thời không thể sử dụng được. Nếu nước tràn qua thì người dân trăm họ bên bờ sẽ gặp nguy hiểm. Ngươi lập tức đi tìm người tới rồi nhanh chóng lấp hết đất bùn trở lại đi. Cho dù dùng cách gì cũng phải trong thời gian ngắn nhất lấp đầy miệng phân dòng nước này."
Tiểu lại có chút do dự, chuyện này không hề nhỏ, hắn cũng không dám chỉ nghe lời Chu Lâm nói, nếu xảy ra chuyện gì mà bị người trách tội thì hắn sẽ gặp xui xẻo.
"Chu đại nhân, đây có phải là quyết định của triều đình không?
Chu Lâm sao lại nhìn không ra tâm tư nhỏ bé của hắn, chẳng qua là sợ hãi bị trách tội.
"Đó là quyết định của bổn cung."
Giọng nói của Tô Oanh vang lên từ phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận