[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 796: Tự Do Lướt Sóng (2)


Chương 796: Tự Do Lướt Sóng (2)
Chương 796: Tự Do Lướt Sóng (2)
Chương 796: Tự Do Lướt Sóng (2)
Chắc chắn thuyền buôn kia biết phương hướng đến đại lục, chỉ là Tước Tước nói tháng trước thuyền buôn mới đến, phải đợi đến tháng mười hai thì thuyền mới lại đến nữa, nàng không chờ được lâu như vậy.
Toàn bộ hòn đảo, ngoại trừ chiếc thuyền buôn kia thì không còn cơ hội tiếp xúc với thế giới bên ngoài nữa.
Tô Oanh hơi nhíu mày, nhìn biển rộng vô tận chỉ cảm thấy đau đầu.
"Tỷ tỷ, tỷ đến nhà ta đi, ta làm cá cho tỷ ăn, ca ca nói ta làm cá ngon nhất."
Tô Oanh nghĩ đến dáng vẻ phòng bị của hắn ta vẫn lắc đầu, nàng vẫn phải nghĩ cách mau chóng rời khỏi nơi này rồi nói sau.
Tước Tước nhìn Tô Oanh từ chối mình thì hơi thất vọng: "Tỷ tỷ muốn đi đâu vậy?"
"Nghĩ cách rời khỏi nơi này. Mau trở về đi, đừng để ca ca ngươi lo lắng."
Tước Tước miễn cưỡng rời đi.
Vừa rồi lúc giúp Tước Tước thu cá cô bé đã đưa cho Tô Oanh một ít, Tô Oanh cũng không khách sáo nhận lấy.
Nàng rửa cá sạch sẽ, trở lại lều của mình nướng chín rồi ăn luôn, sau khi ăn xong thì lập tức đi đến bờ biển.
Nàng lấy một tấm ván lướt sóng gần nhất từ không gian và lấy con đại bàng ra.
Đại bàng bị Tô Oanh túm cánh đứng bên cạnh có thể cao bằng nửa người của nàng, nàng lấy một sợi dây thép thật dài ra buộc vào hai móng vuốt của đại bàng, sau đó thử độ vững chắc rồi buông đại bàng ra.
Đại bàng kêu to một tiếng lập tức muốn bay lên trời, chỉ tiếc bị Tô Oanh trói lại, mới bay lên đã bị Tô Oanh kéo xuống.
Nhưng Tô Oanh khống chế tốt lực sẽ không để cho con đại bàng không bay được mà để cho nó bay đến độ cao nhất định sau đó sẽ không bay được nữa.
Dưới sự dẫn dắt của đại bàng, Tô Huỳnh giẫm lên tấm ván bắt đầu bay về phía bờ biển, nước biển mãnh liệt vỗ vào mặt nàng thật sự rất kích thích.
Thế giới này không có vệ tinh cho nên nàng không thể nào xách định được vị trí từ xa, thiết bị theo dõi cũng chỉ có thể thông qua điện từ để cảm ứng sự tồn tại của đối phương ở khoảng cách tương đối ngắn mà thôi, cho nên nàng không thể dùng được máy theo dõi để tìm được phương hướng của Sở quốc.
Ngày hôm qua lúc vào không gian nàng đã nhìn thấy con đại bàng này, khả năng phân biệt phương hướng của đại bàng rất mạnh, nhất là loại đại bàng đưa tin đã trải qua huấn luyện này, chắc là nó có thể trở lại nơi nó đã quen thuộc.
Tô Oanh cũng không chắc chắn mình có thể thành công không, chỉ có thể thử một chút xem sao.
Lúc đầu đại bàng cố gắng muốn thoát khỏi trói buộc trên móng vuốt, nhiều lần kéo thẳng Tô Oanh xuống biển.
Vài lần sau Tô Oanh phát hiện con vật hư hỏng này cố ý, trực tiếp kéo nó xuống tiến hành giáo dục nhân đạo.
"Mày được đấy, còn có thể đùa giỡn người khác, thành thật một chút, nếu không ta sẽ nhổ sạch lông của mày!"
Đại bàng bị Tô Huỳnh giáo dục mấy lần cũng ngoan ngoãn.
Tô Huỳnh nắm chặt dây thép tự do lướt sóng trên biển.
Không biết đã lao đi bao lâu, nàng cảm thấy trên người đều bị gió thổi tê dại, đột nhiên nhìn thấy phía trước có một chiếc thuyền đang chạy đến.
Có thuyền lớn, Tô Oanh trực tiếp kéo đại bàng để cho nó bay về phía thuyền lớn, nhưng hiển nhiên đại bàng không thể hiểu được ý của Tô Oanh.
Tô Oanh dứt khoát kéo nó xuống ném vào không gian, sau đó tìm kiếm một thuyền nhỏ rồi đi ra ngoài, nhanh chóng đuổi theo hướng thuyền lớn rời đi.
Nhưng đuổi theo trong chốc lát nàng lập tức phát hiện, vậy mà con thuyền lớn này là hướng đến phía hòn đảo.
Chẳng lẽ Tước Tước nói dối nàng, không phải nói hàng năm ngoại trừ giữa năm và cuối năm ra thì sẽ không có người đến hòn đảo sao?
Tô Oanh tò mò đi theo, quả nhiên thấy thuyền lớn cách hòn đảo càng ngày càng gần.
Dù sao có thuyền ngồi thì vẫn tốt hơn nhiều so với việc nàng lướt sóng trên biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận