[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 799: Hắn Ta Cũng Bị Cuốn Tới (1)


Chương 799: Hắn Ta Cũng Bị Cuốn Tới (1)
Chương 799: Hắn Ta Cũng Bị Cuốn Tới (1)
Chương 799: Hắn Ta Cũng Bị Cuốn Tới (1)
Những tên hải tặc nghe vậy, có vài người động đậy nhưng có người lại không nhúc nhích.
"Thủ lĩnh, chỉ là một nữ nhân mà thôi, chẳng lẽ chúng ta còn không đối phó được sao? Nếu bây giờ rời đi thì thể diện của cướp biển chúng ta sẽ ném đi đâu chứ?"
Thủ lĩnh đám cướp biển lạnh lùng trừng mắt nhìn người đang nói: "Ta bảo các ngươi đi thì lập tức đi, làm sao nhiều lời vô nghĩa như vậy, đều đi cho ta, nhanh lên!"
Những cướp biển kia nhìn về phía tên cướp biển vừa nói chuyện, thấy hắn ta vẫn đứng tại chỗ thì đều hơi chần chờ.
Tô Oanh châm chọc nói: "Xem ra rất nhiều người muốn thay thế ngươi, là ta đã đánh giá ngươi quá cao, còn tưởng rằng cướp biển các ngươi cũng rất đoàn kết."
Thủ lĩnh cướp biển vô cùng xấu hổ: "Các ngươi muốn chết sao!"
Những hải tặc kia trao đổi ánh mắt với nhau nói: "Thủ lĩnh, thật vất vả chúng ta mới tới đây một chuyến, cũng không thể trở về tay không, ngươi chịu chút thiệt thòi, coi như là cống hiến cho huynh đệ chúng ta, giết!"
Bọn cướp biển không quan tâm đến sống chết của thủ lĩnh nữa, cầm đao lớn chém về phía Tô Oanh.
Tô Oanh nắm chặt dây thép trong tay cướp biển, dưới chân đá gãy xương hai chân hắn ta.
"A!" Thủ lĩnh cướp biển đau đớn đến nỗi quỳ thẳng xuống đất.
Tô Oanh giơ thanh đao lớn của hắn ta lên chém thẳng về phía thủ hạ của hắn ta.
Tô Oanh ra tay tàn nhẫn, dường như là một đao một người. Những tên cướp biển này nàng tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ còn sống rời khỏi hòn đảo này. Nếu một ngày nào đó nàng không còn ở đây nữa thì nhất định bọn họ có thể trở lại để trả thù và giết hại càng nhiều người dân trên đảo.
Mạc Đồ ôm chặt Tước Tước, nhìn tay Tô Oanh cầm đao chém xuống không chút do dự giết chết cướp biển thì sợ hãi trợn tròn hai mắt. Dòng máu đỏ tươi kia giống như là đòn đánh kích thích đến hắn ta, trong đầu không ngừng hiện lên một số hình ảnh xa lạ.
Hắn ta buông Tước Tước xuống, cầm kiếm trên mặt đất lập tức gia nhập cuộc chiến.
Máu đỏ bắn tung tóe trên mặt Tô Oanh, nhuộm đỏ mái tóc dài màu đen của nàng, cũng nhuộm đỏ con ngươi lạnh lùng của nàng.
Sợ là đến chết đám cướp biển cũng không ngờ cuối cùng mình sẽ chết trong tay một nữ nhân.
Thủ lĩnh của đám cướp biển quỳ trên mặt đất càng sợ hãi đến mức không nói nên lời, ánh mắt nhìn về phía Tô Oanh giống như gặp ma.
Tô Oanh xoay tròn đao lớn trong tay, cắt đứt đầu tên cướp biển cuối cùng, quay đầu lập tức ném đao lớn đến trước mặt thủ lĩnh của đám cướp biển: "Chỉ còn lại ngươi."
Thủ lĩnh đám cướp biển cũng đã từng gặp rất nhiều cảnh giết chóc sống chết, chỉ là không ngờ cuối cùng mình lại rơi vào tay một nữ nhân: "Cho ta một cơ hội sống sót, ta có thể cho ngươi tất cả đồ cướp được."
Tô Oanh đi lên trước trực tiếp đánh người ngất xỉu, nàng muốn giữ lại một người sống, còn có tác dụng.
Xác chết khắp nơi trên mặt đất đáng sợ đến nỗi người dân trên đảo không dám ra ngoài. Mạc Đồ nhìn đao lớn trong tay giật mình, hóa ra võ công của hắn ta lợi hại như vậy sao?
Tô Oanh nhìn mái tóc trắng bị nhuộm đỏ nói: "Thân thủ không tệ."
Đáy mắt Mạc Đồ thoáng hiện lên một tia hoảng loạn, nhanh chóng ném đao trong tay đi rồi trở lại bên cạnh Tước Tước.
"Ta đã giải quyết hết người cho các ngươi, những thi thể này các ngươi tự mình xử lý đi."
Tô Oanh nói với dân đảo trốn trong bóng tối.
Dân đảo hoảng sợ nhìn Tô Oanh, tuy rằng Tô Oanh đã giết chết những tên cướp biển này, nhưng dáng vẻ giết người vừa rồi của nàng thật sự là rất đáng sợ, hơn nữa nhìn nàng lại rất lạ mắt, không biết nàng có lai lịch thế nào, dân đảo cũng không dám hấp tấp đi ra.
Mạc Đồ bế Tước Tước đứng ra nói: "Nàng đã giúp dân đảo, cho dù như thế nào thì chúng ta đều phải cảm ơn nàng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận