[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 80: Đen Đủi, Tiểu Lão Bà Cũng Tới (2)


Chương 80: Đen Đủi, Tiểu Lão Bà Cũng Tới (2)
Chương 80: Đen Đủi, Tiểu Lão Bà Cũng Tới (2)
Chương 80: Đen Đủi, Tiểu Lão Bà Cũng Tới (2)
Lý Nhu vỗ tay nàng ấy, mới lưu luyến không rời lên xe ngựa với Trương Lương.
Lý Nhu tới cửa thành, giao nhân khẩu và ngân lượng cho quan sai, quan sai làm xong đăng ký, mới cho xe ngựa bọn họ đi vào.
Sau khi xe ngựa vào thành, đã tìm một ngõ nhỏ dừng xe lại.
Sau đó, Tô Oanh từ xe ngựa nhảy xuống.
Trương Lương và Lý Nhu cũng xuống xe ngựa.
"Tô nương tử, Trương mỗ có chút giao tình với chưởng quầy một hiệu cầm đồ, nếu Tô nương tử tin Trương mỗ, có thể đi qua nhìn xem với Trương mỗ."
Tô Oanh xác thật không hiểu lắm, còn không bằng đi xem với bọn họ trước.
"Được."
Mấy người cùng nhau lên xe ngựa tới hiệu cầm đồ Trương Lương nói.
Trương Lương mới vừa đi vào hiệu cầm đồ, chưởng quầy đang ở quầy có vách ngăn đã cười ra đón: "Là Trương công tử sao, là ngọn gió nào thổi ngươi tới?"
Trương Lương cười khách sáo với chưởng quầy vài câu đã vào thẳng chủ đề: "Mấy ngày trước ta có được thứ tốt, trước tiên đã nghĩ đến Vương chưởng quầy ngươi, nghĩ ngươi khẳng định cần."
Vương chưởng quầy cười sang sảng: "A? Là thứ gì tốt?"
Trương Lương ý bảo Tô Oanh đưa nhân sâm cho hắn, Tô Oanh thuận tay đưa tay nải qua.
Vương chưởng quầy mở ra nhìn một cái, mắt sáng rực lên, lúc sau cẩn thận lấy nhân sâm ra cẩn thận đánh giá: "Nhân sâm này của người là mới đào khỏi không bao lâu, tỉ lệ cũng tốt, vừa vặn trước đó không lâu mới có người hỏi ta có thu được hàng tốt như vậy hay không, Trương công tử, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên giao tiếp, ngươi ra một cái giá, nếu có thể cho, ta sẽ nhận."
Trương Lương vươn bốn ngón tay.
Vương chưởng quầy hiểu ý, hơi khó xử nhíu mày: "Trương công tử, thật sự không dám giấu giếm, thứ này xác thật không tồi, nhưng muốn tới cái giá này, bên chúng ta cũng xác thật không lợi nhuận gì, nể mặt ở giao tình nhiều năm của chúng ta, ngươi để ta kiếm chút, cái số này, ngươi cảm thấy như thế nào?"
Vương chưởng quầy vươn ba ngón tay.
Trương Lương nhìn về phía Tô Oanh, Tô Oanh tỏ vẻ rất vừa lòng với giá này, cuối cùng hai bên thành giao.
Sau khi Ra hiệu cầm đồ, Trương Lương đưa ngân phiếu cho Tô Oanh,"Tô nương tử, bạc này ngươi nhất định phải nhận."
"Không nhận được, ta muốn lập tức đổi mấy thứ này thành có thể ăn có thể sử dụng."
Trương Lương hiểu được, dù sao một đường đến Bắc Hoang còn phải đi thật lâu: "Tô nương tử muốn cái gì, Trương mỗ sẽ dẫn ngươi đi mua."
"Được, ngươi dẫn đường, ta muốn lương dầu gạo và mì, trứng gà, có thể ăn có thể mang ta đều muốn."
"Được."
Trương Lương là thương nhân buôn lương thực, làm ăn cũng làm đến Chu Châu bên này, tuy hiện tại nạn lũ gạo tăng giá, nhưng chưởng quầy xuất phát từ mặt mũi của Trương Lương đều cho giá cả tương đối ưu đãi.
Mua đồ vật, Tô Oanh để cho người đưa đến một ngõ nhỏ bên cạnh cửa thành chờ, lát nữa nàng sẽ để quan sai hỗ trợ vận chuyển ra ngoài.
Phu thê Trương Lương không nghi ngờ, dẫn theo nàng mua sắm ở bốn phía trong thành, chờ đến khi bạc tiêu chỉ còn lại có mấy trăm lượng, Tô Oanh mới thu tay lại.
"Tô nương tử, như vậy tạm biệt, sau này còn gặp lại." Trương Lương khom lưng thật sâu với Tô Oanh nói.
"Nhớ rõ uống thuốc đúng hạn, mấy ngày nay uống xong thuốc, ngươi có thể hết bệnh."
"Nhất định cẩn tuân Tô nương tử dặn dò, chúng ta cáo từ trước."
"Được."
Sau khi hai phụ thê họ Trương rời đi, Tô Oanh chờ thương gia ở ngõ nhỏ đưa đồ vật tới, vẫn luôn đợi nửa canh giờ, vật tư đưa tới nàng thu tất cả vào không gian mới vác mấy tay nải nhỏ ra khỏi thành.
Tiêu Tẫn nhìn Tô Oanh vác mấy tay nải nhỏ ra, hơi nghi hoặc.
Hắn biết trong tay nàng đã không dư bao nhiêu tiền, nhưng vì mua một ít đồ chơi nhỏ mà vào thành một lần, thật sự cũng không cần thiết.
Tô Oanh về tới bên cạnh xe ngựa, đưa điểm tâm đã mua cho ba hài tử.
"Đây là điểm tâm nổi danh ở Chu Châu, là mua riêng cho các con, nhanh ăn đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận