[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 830: Cho Ta Thời Gian Ba Ngày (2)


Chương 830: Cho Ta Thời Gian Ba Ngày (2)
Chương 830: Cho Ta Thời Gian Ba Ngày (2)
Chương 830: Cho Ta Thời Gian Ba Ngày (2)
"Mạc Đồ, ngươi là người của Hồng Ma." Lời này hỏi không có bất kỳ nghi ngờ nào mà là chắc chắn.
Mạc Đồ cười mỉa mai: "Lúc trước là vậy, hơn một năm trước đã không phải. Tuy nhiên rất nhanh sẽ lại là như vậy."
Mạc Khiên nghe Mạc Đồ nói thì xoay người muốn chạy.
Mạc Đồ lắc người tiến lên lập tức chặn đường đi của hắn ta.
Mạc Khiên hoảng sợ nhìn Mạc Đồ, trên mặt vẫn là dáng vẻ đáng thương của một con thỏ nhỏ sợ hãi: "Ca ca. Huynh đã thay đổi rồi. Huynh vì nữ nhân đó mà không quan tâm đến cái chết của đệ đệ mình sao? Đệ đệ là vì huynh mà chịu thiệt thòi hạ mình nhẫn nhục chịu đựng, nhưng kết quả, ca ca lại muốn giết ta!"
"Vở kịch khổ sở tình cảm này sợ là chính ngươi cũng sẽ tin, Mạc Khiên. Ngươi và Bạch Trà làm gì thì ngươi đều rõ ràng hơn so với ta."
Mạc Khiên thay đổi sắc mặt, bột thuốc trong tay nhanh chóng ném về phía Mạc Đồ.
Đồng tử Mạc Đồ co rụt lại, cơ thể nhanh chóng lui về phía sau.
Lúc này, phu thê quán trà đang làm việc trước quầy hàng đột nhiên rút kiếm ra. Đầu tiên hai người nhìn Tô Oanh một cái, cảm thấy nàng mang theo một đứa bé tốt ra tay nên lập tức đi về phía nàng trước.
"Tước Tước, ngoan, nhắm mắt lại trước đã."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tước Tước tràn đầy sợ hãi, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Tô Oanh vung dùi cui điện trên người lên đánh hai người kia.
Lúc qua chiêu nàng phát hiện võ công của hai người này đều rất cao, đều không cùng cấp bậc với người trước phái tới ám sát nàng, nhưng kết cục của bọn họ cũng không có gì khác nhau.
Tô Oanh cõng Tước Tước trên người, xoay người đánh dùi cui điện vào người một người trong đó. Trong nháy mắt tiếp xúc với dùi cui điện, cơ thể đối phương lập tức nhanh chóng trở nên cứng ngắc.
Nam nhân trung niên thấy thế muốn tiến lên cứu người, lại trong nháy mắt đụng phải đối phương cũng bị điện giật.
Tô Oanh nhíu mày, tăng cường điện trực tiếp làm người ngã xuống.
"Giao bọn họ cho ta."
Tô Oanh quay đầu lại đã thấy Mạc Đồ khiêng Mạc Khiên đã bất tỉnh nhân sự đứng ở phía sau.
"Làm phiền nữ hiệp chăm sóc cho Tước Tước trước, đợi sau khi ta giải quyết xong chuyện riêng thì lại trở về tìm nữ hiệp."
"Mạc Đồ, ta muốn tiêu diệt Hồng Ma."
Trong mắt hoa đào xinh đẹp của Mạc Đồ có một tia cầu xin: "Chờ ta giải quyết chuyện riêng, tùy ngươi tiêu diệt. Chỉ ba ngày, các ngươi đến khách điếm Vân Lai trong thành chờ ta."
"Hang ổ của Hồng Ma ở đâu."
"Con đại bàng ngươi bắt được biết. Ba ngày sau nếu ta không trở về thì để con đại bàng kia mang ngươi đến thu xác cho ta."
"Ca ca, ca ca huynh muốn đi đâu?" Tước Tước nghe hai người nói chuyện không đúng, sợ tới mức mở to mắt muốn giữ Mạc Đồ.
Mạc Đồ sờ sờ mái tóc mềm mại của cô bé, vẻ mặt dịu dàng: "Tước Tước đừng sợ, ca ca làm xong việc thì sẽ trở về tìm muội."
Tô Oanh nói: "Được, ta cho ngươi ba ngày."
Mạc Đồ nhìn Tô Oanh thật sâu: "Đa tạ."
Nói xong, hắn ta lập tức khiêng Mạc Khiên và mang theo hai đôi vợ phu thê kia xoay người rời đi.
Đôi mắt Tước Tước đỏ hoe nhìn Mạc Đồ rời đi nghẹn ngào nức nở nói: "Tỷ tỷ, ca ca sẽ không sao chứ?"
Ai biết được, nhưng nàng vẫn nói: "Không."
Nàng không thích can thiệp quá nhiều vào chuyện riêng tư của người khác, nếu Mạc Đồ đã lựa chọn thì cho dù hậu quả gì, hắn ta cũng nên tự mình gánh chịu.
Ban đêm Tô Oanh dẫn theo Tước Tước tìm một chỗ ẩn nấp qua một đêm ở ngoài thành.
Ngày hôm sau cửa thành vừa mở ra nàng lập tức dẫn theo Tước Tước vào thành.
Thời gian ba ngày cũng đủ để nàng đi dạo một vòng ở Đạc thành.
Sau khi vào thành nàng tìm một gian khách điếm ở đoạn đường sầm uất, sau đó đã nghĩ có thể đưa tin cho bên phía Sở quốc không. Lúc trước ở kinh thành Tiêu Tẫn có một nhóm chim bồ câu đã từng huấn luyện, nhưng nàng cũng không giữ lại mấy con ở không gian, hiện tại trong tay cũng không có người truyền tin, muốn truyền tin tức của mình đến Sở quốc sợ là không dễ dàng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận