[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 831: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (1)


Chương 831: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (1)
Chương 831: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (1)
Chương 831: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (1)
Sau khi dàn xếp mọi thứ, Tô Oanh lập tức đến trước quầy dưới tầng.
"Vị khách quan này có yêu cầu gì sao?"
Tô Oanh nói: "Bên chỗ các ngươi có người đưa tin không?"
"Có khách quan, ngài muốn đưa tin đi đâu?"
"Ta dự định đi nương tựa vào thân thích ở Sở quốc. Trước khi đi muốn gửi phong thư nói một tiếng với hắn."
Tiểu nhị vừa nghe, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khó xử: "Sở quốc, cái này cũng khá xa. Tuy nhiên cũng có, nhưng là ở cục đưa tin. Dù sao đây cũng là thư gửi đến nước khác, vì phòng ngừa bất trắc, tất cả đồ đạc và thư tín đưa đến nước khác đều phải làm cho người của cục đưa tin kiểm tra, xác định không có vấn đề mới có thể đưa ra ngoài."
Tin tức của nàng không phải muốn đưa đến hoàng cung chỉ là muốn đưa đến vương phủ, chỗ này quá nhạy cảm, nếu bị Hoàng tộc Tấn quốc chú ý tới thì khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện. Tô Oanh chỉ có thể bỏ đi suy nghĩ này.
"Tước Tước, tỷ tỷ dẫn ngươi ra ngoài dạo một chút."
Tước Tước lo lắng cho Mạc Đồ, cũng không còn hứng thú lúc trước: "Tỷ tỷ, khi nào ca ca sẽ trở về?"
"Ba ngày sau."
"Từ trước đến nay ca ca đều sẽ không nói dối ta. Huynh ấy nói ba ngày sau, vậy ba ngày sau nhất định huynh ấy sẽ trở về!"
Tô Oanh nắm tay cô bé ra khỏi khách điếm.
Dù sao cũng là quốc đô, rõ ràng Đạc thành càng phồn hoa trang nghiêm hơn
Lúc trước Tô Oanh chỉ nghe Tiêu Tẫn từng nói một ít tình hình của Tấn quốc, cụ thể như thế nào nàng cũng không hiểu rõ, chỉ biết mấy năm nay Tấn quốc cũng không tham dự vào tranh chấp giữa hai nước Nam, Sở, nghe nói là vẫn luôn im lặng phát triển kinh tế.
Lại nhìn vào cơ sở hạ tầng ở kinh đô Tấn quốc đô, quả thật làm tốt.
Đi trên đường cái Tấn quốc, Tô Oanh phát hiện trên đường có rất nhiều người ngoại tộc, những người ngoại tộc này sẽ mặc trang phục đặc biệt của dân tộc mình, đây là điều hiếm thấy ở Sở quốc.
Cư dân địa phương ở Đạc Thành giống như đã quen với cảnh tượng như vậy nên cũng không ngạc nhiên với sự tồn tại của người ngoài tộc.
Bởi vì nhiều người ngoại tộc nên trên đường lớn ngõ nhỏ bán rất nhiều đồ kỳ lạ, ngay cả Tô Oanh nhìn cũng hoa mắt.
"Tỷ tỷ, cái mặt nạ kia thật đáng sợ."
Tô Oanh nhìn theo tay Tước Tước phát hiện bên đường có rất nhiều người bán mặt nạ quỷ, nàng có chút tò mò, Tấn quốc lại thịnh hành đồ chơi này sao?
Mang theo nghi ngờ Tô Oanh đi tới trước người bán hàng rong.
Người bán hàng rong thấy Tô Oanh tới lập tức nhiệt tình chào hỏi: "Tiểu nương tử là muốn mua mặt nạ quỷ cho lễ hội Bách Quỷ. Mặt nạ quỷ ở đây của ta được làm thu công rất tinh xảo đảm bảo tiểu nương tử hài lòng. Ngươi xem muốn cái nào ta lấy cho ngươi."
"Lễ hội Bách Quỷ? Lễ hội này là gì?"
Người bán hàng rong nghe Tô Oanh hỏi như vậy lập tức cười nói: "Tiểu nương tử không phải là người ở nơi này của chúng ta sao? Lễ hội Bách Quỷ này là lễ hội độc đáo của Tấn quốc chúng ta, là để thờ cúng vong linh. Ngày này tất cả mọi người sẽ đeo mặt quỷ, ngụ ý là nghênh đón vong linh đã qua đời trở về."
"Hôm nay sao?"
"Đúng, buổi tối ở bên phía nam thành còn có trò vui để xem. Tiểu nương tử cũng mua hai cái mặt nạ đi góp vui đi."
Tô Oanh nhìn ánh mắt Tước Tước mơ hồ chờ mong, nếu đã tới góp vui cũng không sao. Nàng bảo Tước Tước chọn hai cái mặt nạ rồi hỏi rõ ràng đường đi rồi một mạch đi đến nam thành.
Nam thành trong miệng người bán hàng rong cách nơi các nàng đặt chân cũng không xa, chỉ cần đi qua hai con phố là tới.
Bây giờ còn chưa đến buổi tối nhưng đã có thể nhìn thấy lần lượt có người bán hàng dựng quầy hàng lên ven đường.
"Tỷ tỷ tỷ xem, phía trước sao lại có nhiều người như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận