[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 832: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (2)


Chương 832: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (2)
Chương 832: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (2)
Chương 832: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Nhìn (2)
Tô Oanh giương mắt nhìn lại thì thấy phía trước quả thật có rất nhiều người vây quanh. Nàng dắt Tước Tước đi qua, chen tới trước đám người lập tức thấy một tiểu cô nương tuổi tác cũng không khác biệt Tước Tước đang đi cà kheo.
Hóa ra là xiếc ảo thuật.
Tô Oanh không có hứng thú với những thứ này, nhưng thấy Tước Tước nhìn hăng hái nên đã đứng bên cạnh xem cùng cô bé.
"Phù!" Đại thúc diễn xiếc phun ra một ngụm rượu, ngọn đuốc trong tay ngay lập tức nổi lên ngọn lửa cao, mọi người thấy vậy vỗ tay liên tục trầm trồ khen ngợi.
Phụ nhân trong gánh xiếc lập tức cầm chiêng đồng tiến lên xin thưởng.
Tô Oanh tiện tay móc một ít đồng cho nàng ta, phụ nhân cảm kích không thôi.
"Tỷ tỷ, cái này là gì, rất thú vị, tuy nhiên cũng rất nguy hiểm." Sau khi xem xong, Tước Tước còn chưa thỏa mãn.
"Đó là diễn xiếc, mệt rồi sao? Chúng ta tìm một chỗ ăn chút gì đó, đợi sau khi sắc trời tối một chút thì chúng ta lại ra ngoài dạo chợ đêm, được không?"
"Được."
Tô Oanh tìm một tửu lâu trên đường, lúc này còn chưa tới giờ cơm nhưng trong tửu lâu đã có khá đông thực khách, đại sảnh sắp bị ngồi kín.
Hạ đại thúc từng nói tửu lâu náo nhiệt không nhất định ngon lắm, nhưng tửu lâu không có người có nghĩa là đồ ăn nhất định không ngon, cho nên nàng vẫn lựa náo nhiệt.
"Hai vị khách quan mời vào bên trong, không biết hai vị muốn phòng riêng trên tầng hai hay là ngồi ở trong đại sảnh?" Tiểu nhị thấy hai người đi vào cười tiến lên chào hỏi.
Tô Oanh nhìn đại sảnh đông đúc người, có nhiều người đã uống đến mặt đỏ bừng, nàng không muốn Tước Tước sợ nên lấy một gian phòng riêng trên tầng hai.
Cái gọi là gian phòng nhưng chỉ là một nơi dùng mấy cái bình phong chớp nhoáng ngăn cách mà thôi, vậy cũng tốt hơn một chút so với đại sảnh chen chúc người.
"Hai vị muốn ăn gì? Hôm nay món chiêu bài của chúng ta là gà nướng, bên ngoài vàng giòn bên trong mềm đảm bảo làm cho ngài hài lòng."
"Còn có gì nữa không?"
"Còn có chân giò thủy tinh, cá biển kho..."
Nam nhân đã kể tên năm hoặc sáu món ăn.
"Cứ lên những món ngươi vừa nói."
"Vâng. Tiểu nhân lập tức đi chuẩn bị cho hai vị."
Hai người Tô Oanh ngồi chỗ này dựa vào cửa sổ, ngồi ở bên cửa sổ còn có thể nhìn thấy người tới người đi trên đường cái càng náo nhiệt hơn so với vừa rồi.
Một khắc sau, tiểu nhị đã lần lượt bưng đồ ăn lên.
"Hai vị đồ ăn đã lên đủ, ngài nhìn xem còn cần gì thì cứ việc nói với tiểu nhân một tiếng là được."
"Làm phiền rồi."
"Hai vị cứ từ từ dùng."
Tô Oanh nhìn Tước Tước nói: "Ăn đi, ăn no rồi mới đi chơi."
Tước Tước dạ một tiếng, cầm đũa lên lập tức ăn.
Tô Oanh cầm đùi gà cắn một miếng, một miếng cắn trong miệng lập tức ngập nước, lớp vỏ bên ngoài của gà nướng đặc biệt giòn tan, nhưng thịt lại rất mềm, khó trách là chiêu bài quả nhiên rất ngon.
Tước Tước ăn cũng không nhiều, một bàn thức ăn dường như đều là vào bụng Tô Oanh.
Tô Oanh uống một ngụm canh cuối cùng, lúc này mới hài lòng ợ to một cái.
"Tỷ tỷ, ta, bụng ta hơi khó chịu."
Tô Oanh vừa mới đặt đũa lập tức thấy Tước Tước ôm bụng, khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn lại.
"Có phải do hai ngày nay ăn nhiều dầu mỡ không, sao lại không thoải mái? Đi đi, tỷ tỷ dẫn ngươi đi nhà xí trước." Tô Oanh gọi tiểu nhị đến thanh toán sau đó lập tức mang theo Tước Tước đến hậu viện của tửu lâu.
Tước Tước chạy nhanh về phía nhà xí.
Lúc này sắc trời đã tối sầm lại.
Tô Oanh đang chờ đến nhàm chán thì lập tức nghe thấy một loạt tiếng bước chân đi về phía này.
Trong nháy mắt nàng thấy hai nam nhân đỡ một nữ tử đi đến trước mặt nàng.
Tô Oanh đứng ở bên cạnh nhà xí chờ. Bên cạnh nhà xí này là một phòng củi, ở giữa có một khe hở một người có thể đứng vừa, nàng lập tức đứng ở chỗ này, hơn nữa trời lại tối, nếu không chú ý nhìn cũng sẽ không có người nhìn thấy nàng.
"Bên ngoài có người đến chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận