[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 845: Bệnh Phong (2)


Chương 845: Bệnh Phong (2)
Chương 845: Bệnh Phong (2)
Chương 845: Bệnh Phong (2)
Hướng lão phu nhân an ủi nói: "Trước tiên con đừng sợ, đại phu sẽ tới ngay, có thể là bị muỗi đốt, lát nữa đại phu đến xem rồi dùng thuốc là được rồi."
Trong lúc bọn hon nói chuyện, nha hoàn dẫn theo đại phu vào phòng.
Đại phu vừa thấy dáng vẻ của Hướng Thư Nhạc lập tức sợ tới mức lui về phía sau vài bước: "Đây, đây là bệnh phong, là bệnh phong!" Đại phu cũng không để ý đắc tội với Hướng gia xoay người bỏ chạy!
"Cái gì? Bệnh phong? Điều này, điều này là không thể, điều này là không thể!" Sắc mặt Hướng lão phu nhân và nhị phu nhân ngay lập tức trắng bệch.
"Nói bậy, không thể nào! Con chưa bao giờ thấy người bị bệnh phong, làm sao con có thể bị nhiễm bệnh này được chứ!" Hướng Thư Nhạc hét lên, nàng ta biết rõ nếu mình bị bệnh phong thì điều đó có nghĩa là gì.
Hướng lão phu nhân phục hồi lại tinh thần, lập tức sai người đi mời đại phu khác tới đây, còn sai nha hoàn đuổi kịp đại phu lúc trước trả tiền bịt miệng.
Đám người Hướng lão phu nhân cảm thấy may mắn vì đại phu đầu tiên tới cũng chưa khám bệnh cho Hướng Thư Nhạc, nói không chừng là nhìn lầm, không, nhất định là ông ta nhìn lầm!
Nhưng mấy đại phu sau đó hoàn toàn phá vỡ ảo tưởng của Hướng gia, tất cả đại phu đều nhất trí đưa ra kết quả chẩn đoán.
Hướng Thư Nhạc bị nhiễm bệnh phong!
Kết quả này đối với đám người Hướng lão phu nhân mà nói không thể nghi ngờ là sét đánh giữa trời quang!
Ở Tấn quốc, tất cả bệnh nhân bị phong đều sẽ được đưa đến núi phong ngoài thành. Bên phía triều đình nói là nhất định sẽ chữa trị cho họ nhưng người đến đó đều biết người đi cũng không thể trở về.
Hướng Thư Nhạc sợ hãi, Hướng gia cũng sợ, sợ nếu bên trên biết chuyện này sẽ phong tỏa toàn bộ Hướng gia lại, vậy đời này bọn họ cũng đừng nghĩ xoay người được nữa!
Hướng Hoa Lan nghe xong tin tức của Hướng Thư Nhạc thì ngạc nhiên nhìn về phía Tô Oanh đang vui vẻ ăn dưa.
Tối hôm qua lúc Tô Oanh rời khỏi phòng cũng không cố ý tránh né nàng ta. Nàng ta biết nàng đi ra ngoài, xuất phát từ sự tin tưởng khó hiểu đối với Tô Oanh nên nàng ta không đi theo.
Hướng Hoa Lan đuổi nha hoàn rời khỏi sau đó mới đi tới trước mặt Tô Oanh.
"Tô cô nương có biết bệnh của nhị muội muội là thế nào không?"
Tô Oanh đặt vỏ dưa trong tay vào trong mâm trái cây nói: "Ta thấy Hướng tiểu thư hào phóng như vậy, chúng ta đánh cược không?"
Hướng Hoa Lan nói: "Đánh cược cái gì?"
"Đánh cược những người nhà này cuối cùng sẽ không quan tâm đến sống chết của ngươi."
Hướng Hoa Lan mím môi, do dự một lúc lâu mới mở miệng: "Đánh cược như thế nào?"
Tô Oanh bảo nàng ta đến gần một chút nhỏ giọng nói rõ với nàng ta.
Hướng Hoa Lan nghe xong thì giữa hai hàng lông mày đều nhíu thành chữ xuyên.
Nhìn nàng ta không đáp, Tô Oanh cũng không sốt ruột: "Nếu ngươi không dám đánh cược thì coi như ta chưa nói."
"Ta đánh cược!" Nàng ta giống như đã hạ quyết tâm rất lớn: "Ta đánh cược với ngươi, ta tin như thế nào cũng sẽ không để ý đến sống chết của ta."
"Được, vậy chúng ta hãy chờ xem."
Hướng Hoa Lan mở cửa phòng đi ra ngoài, đảo mắt đã đi tới bên ngoài phòng Hướng Thư Nhạc.
Sau khi Hướng Thư Nhạc được chẩn đoán mắc bệnh phong, mọi người trong phòng đều sợ hãi trốn tránh.
Hướng Hoa Lan nhìn sắc mặt khó coi của Hướng lão phu nhân nói: "Tổ mẫu, nhị muội muội không sao chứ?"
Hướng lão phu nhân nhìn Hướng Hoa Lan nói: "Lan Nhi, ngươi nhất định phải nghĩ cách cứu muội muội ngươi."
"Rốt cuộc là muội muội bị làm sao vậy?"
Hướng Nhị phu nhân che mặt khóc to: "Đại phu nói là bị bệnh phong hu hu..."
"Cái gì, bệnh phong!"
Sự sợ hãi trên mặt Hướng Hoa Lan thật sự rất thật, thì ra nói dối trước mặt bọn họ cũng không phải là chuyện gì khó khăn.
"Đây, đây là bệnh có thể lây nhiễm. Nếu mắc phải..." Những lời phía sau Hướng Hoa Lan không nói nhưng người hiểu đều sẽ hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận